Kỷ Ninh tạm cư trong đông phủ, Kỷ Ninh ngồi ở đó nhìn ra xa, hắn nhìn thế giới Tam Diệp Cảnh xinh đẹp.
Kỷ Ninh duỗi ngón tay ra, đầu ngón tay có một tia lôi điện thâm trầm chạy quanh, nhìn như xinh đẹp nhưng kỳ thật uy lực cực kỳ khủng bố
Kỷ Ninh lại duỗi thân ra ngón tay thứ hai, lập tức chỉ thấy róc rách nước chảy theo đầu ngón tay chảy ra, vờn quanh tại đầu ngón tay chảy xuôi theo, này nước chảy hiện ra Lục Quang, óng ánh mà xinh đẹp, thế nhưng mà nó uy hiếp so với trước lôi điện còn muốn càng tốt hơn, một gã cường đại một bước Đạo Quân, bị này nước chảy đụng chạm, cũng sẽ biết lập tức đông lại thành băng điêu, liền chân linh đều đông lại nát bấy.
Kỷ Ninh luyện thành tứ trọng thần thủy.
- Lôi điện cuồng bạo, thao túng lôi điện, quả thật còn khó hơn thần thủy.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu,
- Tam trọng thần lôi đã duy trì thời gian ngắn, muốn tu luyện thành tứ trọng thần lôi rất khó khăn.
Nhất trọng thần lôi, nhị trọng thần lôi... Cho đến cửu trọng thần lôi.
Tu luyện độ khó không ngừng tăng vọt, dựa theo Vạn Thần Đạo Quân thì Đạo Quân nhất bộ miễn cưỡng có hi vọng luyện thành tam trọng thần lôi, Đạo Quân nhị trọng miễn cưỡng có hi vọng luyện thành ngũ trọng thần lôi, Đạo Quân tam bộ có hi vọng luyện thành thất trọng thần lôi. Đạo Quân tứ bộ mới có hi vọng luyện thành cửu trọng thần lôi! Kỷ Ninh hiện tại chỉ là Thế Giới Cảnh, tuy mượn nhờ ‘ thanh hoa vụ khí chi lực ’ và Đan Diệp Thất Chương cũng đã luyện thành tam trọng thần lôi.
- Hôm nay sát chiêu mạnh nhất của ta là ‘ âm dương kiếm ý lĩnh vực ’.
Kỷ Ninh nhịn không được cười lên, đó rõ ràng là chiêu phòng ngự, bởi vì thần lôi, thần thủy cho nên biến thành sát chiêu.
- Đúng rồi.
Kỷ Ninh vung tay lên.
Bên cạnh có một thân ảnh xuất hiện, chính là Đan Bảo Thế Giới Thần, Đan Bảo Thế Giới Thần hiện tại mặc trang phục màu đỏ rộng rãi, môi hồng răng trắng, chỉ có miệng của hắn là phá hư khí chất.
- Chủ nhân.
Đan Bảo Thế Giới Thần nhìn thấy Kỷ Ninh, lúc này mới cười nói:
- Ta còn buồn bực đây, không hiểu chuyện gì bị đưa tới nơi này.
- Hiện tại vui vẻ, ta lại lo lắng ngươi không chịu được lâu.
Kỷ Ninh cười, lúc bị Đan Tôn Giả bắt đi Kỷ Ninh cho rằng không tốt, ai ngờ là chuyện may mắn.
- Như thế nào?
Đan Bảo Thế Giới Thần nghi hoặc. Đồng thời nhìn về phía bốn phía, nói:
- Nơi này là chỗ nào? Đúng rồi, Vưu Cơ đâu rồi? Chủ nhân ngươi không phải còn có đồng bạn khác sao, vì sao chỉ có một mình ngươi ở đây, ồ, bên kia còn có chút tôi tớ.
Kỷ Ninh lắc đầu:
- Ngươi nói thật nhiều, ngậm miệng lại đi.
Đan Bảo Thế Giới Thần liền ngậm miệng lại.
- Ta bảo ngươi ra đây là cho ngươi cơ duyên.
Kỷ Ninh nói ra.
- Cơ duyên?
Đan Bảo Thế Giới Thần nghi hoặc.
- Ân, không nên phản kháng.
Kỷ Ninh nói xong duỗi ngón tay ra, trực tiếp điểm vào mi tâm của Đan Bảo Thế Giới Thần.
Kỷ Ninh truyền Đan Diệp Thất Chương chương thứ nhất cho Đan Bảo Thế Giới Thần, dựa theo Đan Tôn Giả phân phó. Kỷ Ninh tối đa chỉ truyền ba chương! Nếu như Đan Bảo Thế Giới Thần có thể trong thời gian ngắn học được ba chương, như vậy Kỷ Ninh có thể dẫn ‘ Đan Bảo Thế Giới Thần ’ đưa đến chỗ Đan Tôn Giả, đối với Đan Bảo Thế Giới Thần thì đây chính là đại cơ duyên.
Dù sao một khi mình trở về, chỉ sợ rất khó lại quay về vũ trụ này.
Hồi lâu ——
- Oa, quả thật... Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi, đây mới là luyện đan ah, quá khó lường. Những thứ ta học lúc trước không phải luyện đan?
Đan Bảo Thế Giới Thần kinh hô.
Kỷ Ninh thấy thế cười to.
- Quá thần kỳ. Luyện đan vậy mà có thể như vậy, ta nhìn thấy luyện đan chi đạo mới tinh.
Đan Bảo Thế Giới Thần vô cùng kích động, hắn cuồng nhiệt nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Chủ nhân, ngươi truyền thụ cho ta không được đầy đủ a?
- Chỉ là một chương thôi.
Kỷ Ninh nói ra.
- Đằng sau đâu?
Đan bảo kích động.
Hắn am hiểu nhất chính là luyện đan, đạt được một chương trong đan đạo thánh điển chí cao như Đan Diệp Thất Chương đã làm hắn kích động.
- Ngươi học xong chương một, ta sẽ truyền cho ngươi chương hai.
Kỷ Ninh nói.
- Chương hai? Chẳng lẽ còn có chương ba, chương bốn?
Đan Bảo kích động đỏ mặt, nói:
- Là ai sáng tạo luyện đan pháp này? Lúc đầu ta bái một sư phó là một luyện đan Đạo Quân, hơi có chút danh khí, so sánh với thứ chủ nhân vừa truyền thụ cho ta... Chênh lệch quá lớn quá lớn, ta nhất định phải bái sư, nhất định phải bái vị đại năng này làm sư.
Kỷ Ninh lắc đầu:
- Ngươi muốn bái, vị đại năng kia có nguyện ý thu hay không còn khó nói, trước an tâm học thứ ta truyền đi, tương lai có lẽ còn có cơ hội.
- Hảo hảo.
Đan Bảo Thế Giới Thần gật đầu liên tục.
- Chủ nhân.
Bỗng nhiên Đan Bảo Thế Giới Thần quỳ xuống đập đầu.
Kỷ Ninh sững sờ, đứng lên hỏi:
“- Đan bảo, ngươi làm cái gì vậy?
- Chủ nhân, ngươi khả năng không hiểu pháp môn luyện đan này có ý nghĩa như thế nào nhưng đối với ta mà nói nó là đại đạo chí cao. Đây mới thực là ‘đan đạo’, bằng vào nó ta có hi vọng thành tựu Đạo Quân, còn có thể đi xa hơn.
Đan Bảo Thế Giới Thần cảm kích nói:
- Ân ban thưởng đạo, Đan Bảo ta sẽ báo đáp cả đời...
Kỷ Ninh gật đầu:
- Vậy ngươi học tốt đi.
Đây là đan đạo có thể đi thông tới Vĩnh Hằng Đế Quân! Đan Tôn Giả bằng vào đan đạo thành tựu Vĩnh Hằng Đế Quân đấy.
...
Đan Bảo nhìn thấy hi vọng có thể thành tựu Đạo Quân, hắn bắt đầu cuồng nhiệt đi tìm hiểu. Kỷ Ninh chỉ học thủ pháp luyện đan, Đan Bảo mới thật sự nghiên cứu tâấu triệt, thậm chí nếm thử luyện đan, Đan Bảo thật sự rất có thiên phú luyện đan, hắn không có chỉ dẫn tốt, sư phó trong quá khứ cũng không tệ, không kém hơn Vạn Thần Đạo Quân bao nhiêu nhưng đừng so sánh với Đan Tôn Giả.
Cơ duyên đến, Đan Bảo chính thức đạt được đại cơ duyên của mình.
Kỷ Ninh rất rõ ràng, bản thân mình đi là kiếm đạo! Về phần Đan Diệp Thất Chương, hắn chủ yếu cân nhắc thủ pháp luyện đan. Đan Bảo là tùy tùng của mình, có thể trở thành luyện đan đại sư khó lường mới có thể trợ giúp mình thật lớn.
Ban thưởng đạo cho Đan Bảo, ngày hôm sau Kỷ Ninh rời khoi động phủ, hóa thành hào quang bay xa.
- Tại hạ Bắc Minh bái kiến đạo hữu.
- Bắc Minh đạo hữu.
Kỷ Ninh đi trên đường nhìn thấy không ít Thế Giới Cảnh, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy chút ít Đạo Quân.
Tam Diệp Cảnh là thế giới vô cùng rộng lớn, giống như Mang Nhai quốc có được vô số sinh linh tu hành.