Mục lục
Mãng Hoang Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Tâm Đảo.


Kỷ Ninh và mấy người còn lại từ trên không nhẹ nhàng đáp xuống. Đám thị nữ trên đảo nhìn thấy liền cung kính thi lễ: “Công tử!”


“Kỷ Ninh, ngươi đã trở về.” Kỷ Lưu Chân mặc hắc bào đi tới, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng.


“Lưu Chân thúc”, Kỷ Ninh mỉm cười, “có chuyện gì mà vội vã vậy?”


“Sao không vội được chứ? Nếu không phải ta biết ngươi đang độ Thiên Kiếp ở đây thì đã trực tiếp đi gặp ngươi rồi. Thật may ngươi đã trở về!”


Kỷ Lưu Chân đáp. Kỷ Ninh cũng đã nhận ra cách đó không xa có một người mặc khải giáp quân sĩ đang đi tới. Kỷ Ninh nhận ra hắn chính là tưởng lĩnh của cấm quân ở Vương Đô Đại Hạ.


Kỷ Lưu Chân thấy vậy liền bảo: “Vị tướng quân này phụng mệnh Hạ Hoàng từ Vương Đô Đại Hạ tới, chờ ngươi ở đây cũng hai tháng rồi.”


“Chờ hai tháng rồi?” Kỷ Ninh kich ngạc.


“Hôm nay ngươi vẫn không về ta cũng chỉ kiên nhẫn đợi ngươi thêm được ba ngày nữa. Sau đó, dù biết ngươi đang độ kiếp ta cũng phải đi tìm.”


Chuyện đệ nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh độ kiếp không phải chuyện bí mật gì. Hạ Hoàng đã biết, đám người Vô Gian Môn cũng biết, một phần vì Kỷ Ninh không có ý định giấu diếm.


“Hạ Hoàng tìm ta có chuyện gì?” Kỷ Ninh hướng tên tướng lĩnh cấm quân hỏi.


Vị tướng lĩnh cung kính hành lễ rồi nói.


“Bắc Minh tiên nhân, ta phụng mệnh Hạ Hoàng phải giao tận tay cho người vật này.” Trong tay hắn đang bưng một cuốn da thú.


Kỷ Ninh liền giang tay tiếp nhận.


“Ta xin được cáo lui.” Vị tướng lĩnh nhanh chóng rời đi.


“Ta sẽ tiễn chân tướng quân.” Tộc trưởng Kỷ Lưu Chân vội vàng nói.


Kỷ Ninh liền mở cuốn da thú. Điện Tài tiên nhân, Dư Vi cùng mấy người xung quanh đều tỏ thái độ nghi hoặc nhìn hắn. Có chuyện gì mà tên tướng lĩnh kia lại lo lắng như vậy?


Vừa nhìn vào cuốn da thú, sắc mặt Kỷ Ninh khẽ thay đổi.


“Kỷ Ninh, có chuyện gì?” Điện Tài tiên nhân ở bên thấy vậy liền hỏi. “Nếu là chuyện bí mật thì ngươi không cần phải nói.”


“Cũng không có gì phải giấu.” Kỷ Ninh đáp lời. Vừa lúc tộc trưởng Kỷ Lưu Chân quay trở lại bảo: “Ta nghe vị tướng lĩnh kia nói có chuyện khẩn cấp, trước ngày mùng 6 tháng 8 phải giao cho ngươi. Tốt rồi, thời hạn còn chưa bị quá. Phải rồi, rốt cuộc đã có chuyện gì?”


Kỷ Ninh nhìn mấy người xung quanh một lượt rồi nói. “Vô Gian Môn cùng với vương triều Đại Hạ chính thức khai chiến rồi.”


“Chiến tranh?”


“Cuối cùng cũng bắt đầu rồi!”


“Chuyện này…”


Sắc mặt cả đám đều trở nên trầm lắng dù đã sớm có chuẩn bị cho việc này. Trong tam giới, có một số Đại Thế Giới cũng đã bắt đầu khai chiến, thậm chí có một vài thế giới thực lực yếu đã sớm bị chính phục. Đương nhiên, những Đại Thế Giới cường đại sẽ khai chiến sau cùng. Vô Gian Môn dù người đông thế mạnh cũng biết không thể một sớm một chiều mà chinh phục được những Đại Thế Giới này.


“Đây là lúc phải lựa chọn trận doanh.” Kỷ Ninh nói tiếp. “Tin rằng rất nhanh thôi, toàn bộ Đại Hạ thế giới sẽ chỉ còn lại hai đại trận doanh. Một là phe Hạ Hoàng cùng Xích Minh Đạo Tổ, phe kia chính là Vô Gian Môn. Chúng ta sẽ đứng về phe Hạ Hoàng.”


“Đồng ý.” Mọi ngời đứng đó đều gật đầu.


Bọn hắn đều biết Kỷ Ninh có cừu oán với Vô Gian Môn, lại đều là thân nhân bằng hữu tự nhiên sẽ về cùng phe với hắn.


Còn Kỷ Ninh chắc chắn đứng cùng trận doanh với mấy người Bồ Đề Lão Tổ, Tam Thọ Đạo Nhân…, cũng là đứng về phe Nữ Oa. Dù là vì quan hệ với bọn họ hay thiện cảm cá nhân, hắn đều sẽ chọn như vậy.


“Sau ngày mùng 6 tháng 8 ta sẽ đi tới Thiên Mang điện của vương đo Đại Hạ. Tới lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều Thiên Tiên, thậm chí là Thiên Thần Chân Tiên xuất hiện ở đó.”


Dừng một lát, Kỷ Ninh nói tiếp.


“Kỷ thị chúng ta chỉ cần một mình ta tham chiến là được, những người khác không cần tham gia.”


“Vậy còn Hắc Bạch Học Cung của ta?” Điện Tài tiên nhân liền hỏi.


“Ta tin rằng tin tức đã sớm truyền tới Hắc Bạch Học Cung rồi. Cụ thể thế nào ta cũng không rõ, sư phó quay về Hắc Bạch Học Cung là sẽ biết thôi.”


“Được rồi, ta phải trở về xem sao.” Điện Tài tiên nhân gật đầu, nhanh chóng cưỡi mây biến mất ở chân trời.


Kỷ Ninh nói tiếp: “Mùng 6 tháng 8 ta sẽ đi tới Thiên Mang điện, nhưng trước đó ta cần di chuyển Kỷ thị.”


“Chuyển chỗ?” Thu Diệp, Kỷ Lưu Chân cùng Bạch Thúc nghe vậy đều giật mình.


“Kỷ Ninh, sẽ chuyển đi đâu?” Kỷ Lưu Chân hướng Kỷ Ninh hỏi.


“Đây là Thuần Dương pháp bảo Tử Hà Châu.” Kỷ Ninh khẽ lật tay, lấy ra một viên châu màu tím lộng lẫy, chính là hạt châu lúc trước đối phó với mười tám Thiên Tiên của Vô Gian Môn mà lấy được.


Tử Hà Châu, chính là bảo vật dùng để mê hoặc, thu lấy bảo vật của địch, bên trong chứa một tiểu thế giới không thua gì Địa Cầu của kiếp trước. Để cho tộc nhân của Kỷ tốc sống trong đó sẽ không có vấn đề gì.


“Thuần Dương pháp bảo?” Kỷ Lưu Chân rung động thốt lên. Đối với rất nhiều tu tiên giả thì Thuần Dương pháp bảo chính là vật chỉ có trong truyền thuyết. Sử dụng Thuần Dương pháp bảo ít nhất phải là Thiên Tiên, từ đó là thấy được yêu cầu hà khắc ra sao.


Đám người Dư Vi cùng Bạch Thúc vẫn giữ được vẻ bình tĩnh. Nhãn giới của bọn họ rõ ràng là cao hơn đám người Kỷ Lưu Chân nhiều.


“Lần chiến tranh Đại Hạ này, ta cũng không cách nào đảm bảo an toàn cho Yên Sơn, đành phải di chuyển. Lưu Chân thúc, người cứ yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ huyết mạch Kỷ thị an toàn.”


“Được rồi, ta sẽ đi an bài tộc nhân, bảo bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng.” Kỷ Lưu Chân nói xong thì rời đi.


“Ba ngày sau, ta sẽ tiến hành di chuyển.” Kỷ Ninh nói.


***


Đêm.


Kỷ Ninh, Dư Vi gặp lại Điện Tài tiên nhân cùng Thông Hợp Thiên Tiên ở Hắc Bạch Học Cung.


“Theo mệnh lệnh của Hạ Hoàng, hai gã Thiên Tiên cùng tất cả tán tiên của Hắc Bạch Học Cung ngày mùng 6 tháng 8 tới đều phải tới hoàng cung Vương Đô.” Điện Tài tiên nhân mở lời.


“An Thiền Bắc Sơn Tộc ta cũng vậy. Tất cả tán tiên và Thiên Tiên đều phải đi.” Thông Hợp Thiên Tiên cảm khái. “Hạ Hoàng cũng còn nhân từ, không bắt buộc đám Phản Hư Địa Tiên và Nguyên Thần Đạo Nhân phải tham chiến.”


“Đúng rồi, Vô Gian Môn cũng cho người mời ta mùng 6 tháng 8 đi Bạch Cực Thành. Ta mà tới đó liền trở thành bạn chứ không phải địch nhân của bọn chúng rồi.” Thông Hợp Thiên Tiên cười cười nói.


“Còn dám mời ngươi?” Điện Tài tiên nhân kinh ngạc.


“Đám Vô Gian Môn chắc vẫn hy vọng, Thông Hợp Thiên Tiên đầu óc có vấn đề, biết đâu lại đầu phục bọn chúng.” Kỷ Ninh cũng cười cười bảo.


“Hạ Hoàng và Vô Gian Môn đều phát thiệp mời vào ngày mùng 6 tháng 8. Chỉ khác nhau ở địa điểm mà thôi. Vô Gian Môn mời tới Bạch Cực Thành tập hợp, xem ra, Bạch Cực Thành đã đầu phục Vô Gian Môn rồi.” Thông Hợp Thiên Tiên cảm khái.


Thần sắc của Kỷ Ninh và mấy người Điện Tài tiên nhân đều trở nên nghiêm nghị.


Bạch Cực thị vốn rất ít khi xuất đầu lộ diện hay có động tĩnh gì, nhưng ở trong toàn bộ vường triều Đại Hạ cũng là một trong mười bộ tộc cổ xưa nhất. Bọn hắn trước giờ chỉ an phận thủ thường, không tham gia vào quan trường của Đại Hạ, lại tập trung phòng thủ khu vực đất phong rất kiên cố, có khi còn xếp trên cả Thiếu Viêm thị. Ai ngờ bọn chúng không kèn không trống đầu phục Vô Gian Môn rồi, còn trờ thành tổng bộ của Vô Gian Môn trong lần tập hợp này, có thể thấy Bạch Cực thị rất được Vô Gian Môn tín nhiệm.


“Trước kia, sau lưng Hạ Hoàng có thượng cổ Hoàng tộc cho nên mới có thể thần phục, thống nhất được thiên hạ.” Thông Hợp Thiên Tiên nói. “Lúc đó có một số bộ tộc đứng ra tranh đấu với Hạ Mang tộc, Bạch Cực thị chính là một trong số đó, nhưng vì thực lực không đủ nên cuối cùng cũng chị thần phục.”


“Nếu các bộ tộc khác liên hợp lại thì Hạ Mang tộc chắc chắn không thể chống lại được. Sau mấy phần chư hầu tạo phản, Hạ Hoàng mới thành lập nên các tòa thành thị để dễ bề quản lý. Đó chính là đạo lý chia để trị.” Thông Hợp Thiên Tiên cảm khái nói tiếp. “Không biết tới giờ đã có bao nhiêu chư hầu đầu phục Vô Gian Môn rồi!”


Kỷ Ninh nghe vậy cũng gật đầu.


Chư hầu cũng có nhiều loại. Như Hạ Manh tộc, Chuyên Thủy tộc,… đều là những Thượng cổ đại tộc. Mà Bạch Cực thị tộc là do một độc hành giả từ thượng cổ Bạch Cực Thiên Tiên, sau khi thế giới Thượng Cổ Bàn Cổ tan biến, vừa mới thành lập Đại Hạ thế giới lập lên. Sau này Bạch Cực Thiên Tiên cũng đột phá thành Thuần Dương Chân Tiên, Bạch Cực thị cũng trở lên cường đại. Tiếc là không có chỗ dựa vững chắc sau lưng như Hạ Mang tộc hay Chuyên Thủy tộc.


“Bạch Cực Chân Tiên rất ít khi xuất hiện. Sau khi Đại Hạ thống nhất hắn chưa từng xuất hiện.” Thông Hợp Thiên Tiên nói. “Ngoài ra, ta còn biết có hai vị Thiên Thần Chân Tiên, một vị ở Chuyên Thủy tộc, một vị ở Thiên Nông tộc. Hai người đó cũng chưa từng xuất thủ ở Đại Hạ thế giới, hiển nhiên cũng không muốn trở thành địch nhân của Hạ Hoàng.”


Kỷ Ninh nghe tới đó thì kinh ngạc.


Thiên Nông tộc?


Hắn biết rõ sau lưng Chuyên Thủy tộc có một vị Thiên Thần nhưng lại không biết phía sau Thiên Nông tộc cũng có một vị Thiên Thần Chân Tiên. Thông Hợp Thiên Tiên trải qua thời đại Thần Ma nên biết được nhiều bí mật hơn cũng phải.


Đám người Kỷ Ninh tất nhiên đứng về phe Hạ Hoàng nhưng cũng không tránh khỏi lo lắng trước thực lực cường đại của Vô Gian Môn.


Hai phe tranh đấu, cuối cùng phe thất bại sẽ là Hạ Hoàng hay là Vô Gian Môn? Nhất thời không thể biết trước, nhưng có thể chắc chắn trận chiến sẽ rất tàn khốc! Có không ít Đại Thế Giới đã bị chiếm lĩnh, không ít Đại Thế Giới khác đang chìm trong cuộc chiến với Vô Gian Môn. Điều này làm cho người khắp tam giới không khỏi cảm thấy run sợ.


***


Đệ nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh đã luyện hóa được Thuần Dương pháp bảo Tử Hà Châu, bắt đầu mang Kỷ tộc chuyển tới đó. Tộc nhân Kỷ tộc cũng không nhiều, trong thời gian ngắn đã được chuyển đi hết.


Trên bầu trời, Kỷ Ninh, Dư Vi, Bạch thúc, Tiểu Thanh cùng Thu Diệp, Mộc Tử Sóc, Kỷ Lưu Chân đang lăng không quan sát khắp cả vùng đất rộng lớn.


“Phải rời khỏi Yên Sơn rồi!” Kỷ Lưu Chân thốt lên thổn thức. Kỷ tộc đã đời đời sinh sôi tiếp diễn ở mảnh đất này a!


“Chúng ta sẽ trở lại.” Đệ nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh nói.


Vù!


Kỷ Ninh vung tay lên, pháp lực Thiên Tiên bắt đầu khởi động, thi triển pháp thuật di sơn đảo hải. Chỉ thấy trong thiên địa xuất hiện một bàn tay to lớn chừng mấy trăm dặm được hình thành bởi thiên địa lực lượng. Bàn tay to lớn do khí lưu hội tụ hướng xuống dưới hóa thành trảo thủ.


Trong phạm vi trăm dặm quanh hồ Dực Xà, kể cả Minh Tâm đảo đều bị tóm gọn.


“Thu.” Kỷ Ninh thi triển thuật pháp, rất nhanh đem cả hồ Dực Xà thu vào bên trong Tử Hà Châu.


Hồ Dực Xà có ý nghĩa rất lớn đối với hắn, nếu để hồ Dực Xà ở lại đây, ngộ nhỡ bị phá hoại trong chiến trận thì hắn sẽ rất hối hận. Hiện giờ hắn mới là Thiên Tiên, nếu là Thuần Dương Chân Tiên pháp lực, muốn thu cả mười vạn dặm Yên Sơn vào trong Tử Hà Châu cũng không phải là việc khó.


***


Trong Thủy Phủ.


Bản tôn Kỷ Ninh bước ra từ Chiến Thần Điện.


Tầng thứ 10 – cao nhất Chiến Thần Điện đã thành công vượt qua!


“Chiến tranh sắp bắt đầu, ta cũng nên lựa chọn lấy những Thuần Dương pháp bảo thích hợp rồi.” Kỷ Ninh nói xong liền tiến về Trân Bảo Điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK