Mục lục
Mãng Hoang Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạo Lôi kiếp thứ bảy mươi.


Một đạo sấm sét màu tím lạnh như băng trực tiếp giáng xuống. Kỷ Ninh mặc hắc sắc đạo bào ở phía dưới lại chỉ tay, phi kiếm màu vàng của Đại Thiên kiếm trận phá không bay ra.


“Ầm….”. Phi kiếm một lần nữa ngăn cản Lôi kiếp.


“Hy vọng chỉ là tám mươi chín Lôi kiếp, mạnh hơn nữa, sợ là Tâm lực của ta cũng đành lực bất tòng tâm.” Kỷ Ninh trong lòng không khỏi lo lắng nghĩ. Tâm lực tầng thứ ba quả thực rất cường đại, chắc chắn đối phó được với tám mươi chín đạo Lôi kiếp, nhưng nếu xuất hiện tới ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ thì uy lực chắc chắn sẽ nhảy vọt. Tới lúc đó, mỗi lần ứng phó đều tiêu hao rất nhiều Tâm lực, tới lúc Tâm lực tiêu hao hết thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.


Kỷ Ninh không muốn mình thất bại trước Lôi kiếp của Thiên Kiếp, nhưng hiện giờ hắn quả thực lo sợ. Uy lực của Lôi kiếp thứ tám mươi chín đã vượt quá dự liệu của hắn.


“Ầm…”


“Ầm…”


Uy lực của Thiên Lôi càng lúc càng đáng sợ. Cứ theo đà này sẽ là hai đạo lôi điện liên tiếp đánh xuống. Kỷ Ninh và đám người Điện Tài tiên nhân, Dư Vi ở xa không khỏi lo lắng nhìn lên.


“Đây chỉ là đệ nhị Nguyên Thần của sư đệ độ Thiên Kiếp, hy vọng chỉ là tám mươi chín đạo Lôi kiếp mà không phải ‘Cửu cửu Lôi kiếp' a.”


“Trong truyền thuyết, thông thường phải là Phản Hư Thần Ma độ kiếp thì mới gặp phải ‘Cửu cửu Lôi kiếp.”


Mọi người ở xa đều lo lắng nhìn về hướng này.


Ở trên một ngọn núi cách đó chừng mấy ngàn dặm, một lão giả mặc đạo bào đang nhìn về hướng Kỷ Ninh độ Thiên Kiếp. Khi thấy mây trên bầu trời không hề tiêu tán mà càng hội tụ uy năng đáng sợ hơn thì không khỏi biến sắc, nhẹ giọng nói: “Đồ nhi này của ta, đệ nhị Nguyên Thần cũng gặp phải ‘Cửu cửu Lôi kiếp'?”


“Hắn dù sao cũng chỉ là đệ nhị Nguyên Thần, so với Lữ Động Tân thì còn kém một chút, chẳng lẽ là do Nghiệp Hỏa quấn thân?” Bồ Đề không khỏi lo lắng.


Kỷ Ninh đúng là yêu nghiệt, nhưng chủ yếu là ở bản tôn. Đệ nhị Nguyên Thần của hắn tuy cũng nắm giữ Tâm lực nhưng các phương diện khác còn xa mới bằng được cảnh giới Phản Hư trước kia của Lữ Động Tân. Tâm lực tuy lợi hại nhưng lại có một nhược điểm chỉ mạng là chỉ có thể chiến đấu trong thời gian ngắn, khi Tâm lực tiêu hao gần hết thực lực sẽ nhanh chóng giảm xuống.


Cho nên nếu đệ nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh gặp phải Cửu cửu Lôi kiếp thì dù là do Nghiệp Hỏa quấn thân Bồ Đề cũng thấy quá mức bình thường.


“Nếu thế, sau này bản tôn đồ nhi ta độ kiếp không biết sẽ như thế nào đây?” Bồ Đề không khỏi lo lắng cho tương lai.


Đệ nhị Nguyên Thần đã gặp phải ‘Cửu cửu Lôi kiếp, nếu là bản tôn độ Thiên Kiếp…


“Một khi thành Thiên Thần liền rất nhanh có thể trở thành Thiên Thần đỉnh phong. Thậm chí nếu chăm chỉ tu luyện như Hậu Nghệ trước kia thì rất có khả năng dùng thân thể Thiên Thần so sánh với uy năng của Đạo Tổ.” Bồ Đề khẽ than thở. “Trời cao cũng không dễ dàng để cho yêu nghiệt xuất thế a!”


Từ lúc Bàn Cổ khai mở Thiên Địa cho tới bây giờ, không ít yêu nghiệt đã thất bại dưới Thiên Kiếp.


“Đừng nói tới bản tôn Thiên Thần độ kiếp sau này, hiện giờ Thiên Kiếp này…” Bồ Đề cau mày nhìn về phía xa xa.


“Cửu cửu Lôi kiếp!”


“Tại sao có thể như vậy?” Điện Tài tiên nhân, Mộc Tử Sóc, Dư Vi cùng mấy người đang nhìn xem đều lộ rõ vẻ lo lắng. Bọn họ không có cách nào trợ giúp Kỷ Ninh, việc độ Thiên Kiếp tất cả chỉ dựa vào bản thân hắn mà thôi.


“Sư đệ, ngươi nhất định phải vượt qua.” Dư Vi khẽ vuốt bụng, trong ánh mắt tràn đầy hy vọng.


“Kỷ Ninh!”


“Công tử!”


Cả đám người đều cùng hy vọng. Tuy đã biết uy danh của ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ nhưng lúc trước thấy bộ dáng Kỷ Ninh nhẹ nhàng vượt qua tám mươi chín đạo Lôi kiếp nên bọn họ đều ôm hy vọng trong lòng.


“Ầm…”


Bảy mươi ba đạo lôi điện của ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ là một đạo lôi điện màu tím bên trong trộn lẫn những tia chớp màu trắng. Bên ngoài đạo Lôi kiếp trông diễm lệ vô cùng nhưng là một loại diễm lệ khiến người ta không thể nhìn trực tiếp vào nó, giống như Đế Hoàng trong Thiên Địa đang phóng mắt quan sát thế gian. Đây chính là ánh mắt của Đế Hoàng, chỉ cần nhìn vào liền không còn tâm tư chống lại nữa. Nếu là những Phản Hư Địa Tiên thực lực hơi yếu lúc này sợ là đã không thể chống lại được, nhưng những Phản Hư Địa Tiên đó nếu có thì cũng không thể chống lại được tới lúc này để đối mặt với ‘Cửu cửu Lôi kiếp’.


Nhìn khắp tam giới, từ xa xưa tới nay những người gặp phải ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ đều không phải là loại phàm nhân tục thế, tuyệt không dễ dàng cúi đầu khuất phục. Dù chết, cũng là đứng thẳng mà chết.


“Đi.” Kỷ Ninh chỉ tay về phía xa, một đạo phi kiếp màu vàng trước ngực trực tiếp bay ra, đồng thời trước ngực lại ngưng tụ một đạo phi kiếm màu vàng khác.


Phá!


Đạo phi kiếm màu vàng thứ nhất vừa bay ra liền bị Lôi kiếp màu tím xen lẫn trắng kia phá vỡ.


“Xem ra cần phải tiêu hao một nửa Tâm lực mới có thể hoàn toàn ngăn chặn. Uy lực của đạo lôi điện này đã có thay đổi lớn.”


Dứt lời, Kỷ Ninh thao túng đạo phi kiếm màu vàng thứ hai lao ra nghênh đón. Uy lực của đạo Lôi kiếp còn sót lại đã hoàn toàn tiêu tan.


“Uy lực của đạo lôi điện này đã vượt qua một kích toàn lực của Si Tâm Thiên Tiên rồi. Nếu là những Phản Hư Địa Tiên bình thường thì biết ngăn chặn thế nào đây?”


Phải tính được uy lực của lôi điện Kỷ Ninh mới có thể tiết kiệm được nhiều nhất Tâm lực.


“Ngăn chặn được đạo Lôi kiếp thứ bảy mươi ba rồi!”


“Đệ nhất trọng của ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ đã chặn được rồi!”


Đám người Điện Tài tiên nhân đều không giấu được vẻ kích động. Từ tám mươi chín Lôi kiếp đến ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ là một sự khác biệt lớn, có thể ngăn được đệ nhất trọng là sẽ có hy vọng rồi.


“Ầm… ầm… ầm…”


Từng đạo sấm sét liên tiếp đánh xuống. Lôi điện đều là màu tím xem lẫn với màu trắng, nhưng càng về sau màu trắng càng nhiều, uy lực cũng càng lớn. Kỷ Ninh tiêu hao Tâm lực cũng càng nhiều hơn.


Đạo Lôi kiếp thứ bảy mưới chín!


Đạo Lôi kiếp thứ tám mươi!


“Chỉ còn một đạo cuối cùng.”


“Đạo cuối cùng rồi…”


Dư Vi và đám người đứng xem đều thầm hô trong lòng. ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ trong truyền thuyết sắp phát ra uy lực của một kích cuối cùng rồi, không phải ai cũng có vận khí được chứng kiến cảnh này nhưng cứ nhìn bầu trời lôi điện đang vần vũ súc thế cho một kích cuối cùng, trong lòng bọn họ đều mơ hồ sợ hãi.


“Nếu là ta, dù sớm thành Thiên Tiên, có đi ngăn cản cũng là tự tìm chết.” Điện Tài tiên nhân lắc đầu nói thầm.


Kỷ Ninh giống như một thanh lợi kiếm đứng trên đỉnh núi. Chân đạp Cửu Diệp Tuyết Liên, xung quanh liên hoa xoay vòng. Kỷ Ninh cùng mấy trăm đạo Tiên kiếm đều hướng lên trời cao.


Đạo Lôi kiếp cuối cùng của ‘Cửu cửu Lôi kiếp’!


“Ầm…..”


Đó là một đạo lôi điện màu trắng tràn đầy tinh khiết, đẹp đẽ hoa lệ, không có khí thế cuồng bạo, chỉ là một loại hoa ung dung mỹ lệ trùng trùng điệp điệp hướng xuống mà nghiền ép. Đó cũng là bộ mặt thật chân chính của đạo Lôi kiếp cuối cùng trong ‘Cửu cửu Lôi kiếp.”


“Đi.” Kỷ Ninh liền chỉ tay.


Kiếm quang màu vàng chói mắt hóa thành một thanh cự kiếm, trực tiếp lao lên trời đón lấy đạo lôi điện màu trắng.


“Lên.” Kỷ Ninh dùng tốc độ nhanh nhất thi triển ra chuôi phi kiếm màu vàng, mà lúc này chuôi phi kiếm màu vàng thứ nhất nghênh đón đạo lôi điện đã bị đánh tan tành. Tiếp đó chuôi phi kiếm màu vàng thứ hai cũng lao tới.


“Ầm…” Đạo lôi điện màu trắng còn sót lại rung lắc một hồi rồi hoàn toàn tiêu tán.


Kiếm quang to lớn vẫn ngược dòng lao lên, trực tiếp đánh vào đám mây lôi điện trên không trung, mang đám mây lôi điện ấy đánh cho tan tành. Một đạo điện quang lăng không hiện ra, xuất hiện trên người Kỷ Ninh. Trên người Kỷ Ninh bắt đầu phát tán ra tiên linh khí.


“Thiên Tiên thân thể!” Đám người Điện Tài tiên nhân cùng Dư Vi ở phía xa đều kích động hô lên.


“Thành công rồi!”


“Cửu cửu Lôi kiếp’ trong truyền thuyết đã bị chủ nhân vượt qua rồi!”


“Thì ra đạo Lôi kiếp cuối cùng trong ‘Cửu cửu Lôi kiếp’ là một đạo lôi điện màu trắng như vậy. Quả là đạo lôi điện đẹp đẽ mỹ lệ! Ta thật muốn cúi đầu bái lạy rồi a.”


Kỷ Ninh nhìn thấy đám người ở xa lộ ra vẻ kích động cũng mỉm cười nhưng trong lòng không giấu được cảm giác hoảng sợ. “Cửu cửu Lôi kiếp’ này thật đáng sợ! Ta rất tỉnh táo sử dụng Tâm lực mà cuối cùng cũng chỉ còn lại chưa đủ ba thành. Nhất là đạo lôi điện cuối cùng, ta toàn lực ứng phó thì một kiếm cũng không đỡ nổi!” (ý nói nếu không có Tâm lực thì ngỏm chắc!)


“Lôi kiếp đã như vậy, Tâm Ma kiếp sẽ thế nào đây?” Kỷ Ninh nhắm mắt, trong lòng bỗng sinh ra dự cảm không tốt.


Tuy chỉ là đệ nhị Nguyên Thần độ kiếp nhưng uy lực của Thiên Kiếp còn lớn hơn dự đoán của mình. Tiếp đến là Tâm Ma kiếp chỉ sợ cũng không thua gì những Tâm Ma kiếp trong truyền thuyết lưu truyền lại.


“Công tử! Là một vị công tử!” Âm thanh đó chợt vang lên khiến Kỷ Ninh xúc động nhớ lại.


Mở mắt, Kỷ Ninh nhìn thấy một nam nhân to lớn mặc áo da màu trắng đang phân phó: “Các người đi ra ngoài trước.”


“Phụ thân!” Kỷ Ninh nhìn thấy khuôn mặt nam nhân này thì nhất thời run lên, lại hướng sang bên cạnh thì thấy một thiếu phụ đang tràn đầy mồ hôi nằm trên giường, nửa thân mình phủ lên một tấm áo da cực lớn.


“Là mẫu thân! Ta…, ta lại nhớ tới thời khắc vừa mới sinh ra này sao?”


Thời gian từng ngày trôi qua.


Kỷ Ninh đang sinh sống ở Tây phủ thành dưới sự che chở của cha mẹ, rồi sau đó bắt đầu tu luyện.


Mặc dù Kỷ Ninh có trí nhớ, nhưng lại muốn từng bước từng bước trải nghiệm cuộc sống tu luyện này. Tuy thân thể nhỏ bé nhưng thế giới này không thể nào thay đổi được trí nhớ và đạo tâm của Kỷ Ninh. Kỷ Ninh rất rõ, đây chính là thế giới của Tâm Ma!


Dù rất rõ đây chỉ là thế giới của Tâm Ma nhưng Kỷ Ninh cũng không có biện pháp ly khai thế giới Tâm Ma này. Chỉ khi nào Tâm Ma kiếp chấm dứt, thế giới Tâm Ma mới có thể biến mất.


Kỷ Ninh đang dần dần trưởng thành…


Vì có trí nhớ kiếp trước, trong thế giới Tâm Ma Kỷ Ninh tu luyện rất nhanh, khả năng nắm giữ Tâm lực đã đạt tới tầng thứ ba rất mạnh mẽ, dù chưa đủ mười tuổi đã không thua gì Thiên Tiên đỉnh phong.


Mọi thứ ở trong thế giới Tâm Ma đều thay đổi. Thần Ma luyện thể tu luyện phải hoàn thành từng bước nhưng Luyện Khí lưu Kỷ Ninh tu luyện cũng rất nhanh, dựa vào Tâm lực cường đại tất nhiên lấy được Linh Đan tiên gia. Lúc chín tuổi liền tu luyện tới cấp độ Phản Hư Địa Tiên. Mẫu thân Uất Trì Tuyết vì tìm được Tiên Đan mà cũng giữ được mạng sống.


Chín tuổi đạt tới Phản Hư Địa Tiên – thật là vô cùng yêu nghiệt!


Ở trong thế giới Tâm Ma, Kỷ Ninh có thể ẩn giấu được Tâm lực nhưng không giấu được thực lực Phản Hư Địa Tiên. Một người mới chín tuổi đạt tới Phản Hư Địa Tiên xuất hiện ở thế giới Đại Hạ tất nhiên có địa vị đặc biệt, ngay cả An Thiền Bắc Sơn tộc cũng phái người đến nhưng Hạ Hoàng lại không lưu tâm. Hạ Hoàng cho rằng Kỷ Ninh là đệ tử của một vị Đại Năng Giả đầu thai chuyển thế, lại không bị mất trí nhớ nên chín tuổi đạt tới Phản Hư Địa Tiên cũng không phải chuyện lạ.


Nhưng thế cục của An Thiền quận thì thay đổi nhanh chóng.


Địa vị của Kỷ Ninh ngày một cao nhưng theo thói quen vẫn chỉ biến ảo ra bộ dáng thiếu niên như trước.


“Ninh nhi, một vị đệ tử Hắc Bạch học cung gọi là Cửu Liên đến thăm ngươi đấy.” Uất Trì Tuyết lúc này đã là Tử Phủ tu sĩ mỉm cười nói.


Kỷ Ninh ở An Thiền quận có địa vị rất cao, người tới bái phỏng vì thế mà cũng không ít. Đám cừu nhân Tuyết Long Sơn đã sớm bị Kỷ Ninh giệt trừ.


“Cửu Liên?” Nội tâm Kỷ Ninh nghe vậy chợt run lên.


“Trong thế giới Tâm Ma mình còn chưa từng đi qua Hắc Bạch học cung, tại sao Cửu Liên lại tới đây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK