Mục lục
Mãng Hoang Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên lối vào hạp cốc còn điểm xuyết một vài cây hoa cỏ, ấy vậy mà khi Kỷ Ninh tiến vào lại cảm thấy một cảm giác run sợ khó hiểu.


"Chết!"


Một tiếng gào thét như từ thời viễn cổ xa xưa chấn động tới thần hồn của Kỷ Ninh.


Cỗ sát ý như vô số từng lớp từng lớp thủy triều đáng sợ công kích Kỷ Ninh, nhờ có quan tưởng Nữ Oa đồ, bên trong thần hồn hiện ra một "tượng thần Nữ Oa", trở nên vững chắc hơn rất nhiều. Nhiều năm tại núi Phương Thốn, Kỷ Ninh đã biết được rằng "Nữ Oa đồ" chính là phương pháp quan tưởng của Nữ Oa truyền thụ, có khả năng phục hồi vô hạn, kể cả thần hồn có bị trọng thương, chỉ cần quan tưởng "Nữ Oa đồ" cũng sẽ nhanh chóng khôi phục. Đây đúng là một phương pháp quan tưởng tiếng tăm lừng lẫy có từ thời Bàn Cổ Thượng Cổ thế giới.


Tại tầng cuối cùng, tầng thứ chín Thần Tiên cung trên núi Phương Thốn mới có được phương pháp quan tưởng "Nữ Oa Đồ", quả thực là phương pháp nuôi dưỡng, phục hồi và chống cự những công kích tới thần hồn số một.


"Nơi này là ...?" Chỉ một lát sau Kỷ Ninh tỉnh táo lại, bắt đầu nhìn cảnh sắc phía trong hạp cốc thật lớn này.


Bởi vì có sương mù bao phủ.


Cho nên Kỷ Ninh chỉ có thể nhìn thấy mọi vật ở khoảng cách gần, phía xa xa có một thân hình mờ ảo nằm im không nhúc nhích, từ chỗ Kỷ Ninh thấy mới chỉ là hai cái đùi cùng một phần bụng, cái đùi dài tới trăm trượng, giống như được đúc thành từ nham thạch.


"Tử khí nồng đậm như vậy chắc đã chết rồi, có lẽ cao đến mấy trăm trượng, hình thể như thế này chỉ e là Thần Ma." Kỷ Ninh âm thầm phỏng đoán.


Bảo tàng thần bí kỳ lạ này bên trong không thể sử dụng thần thức để dò xét, nên Kỷ Ninh chỉ có thể phỏng đoán tất cả mà thôi.


"Chết."


"Chết."


"Chết."


Từ thi thể Thần Ma cực lớn kia phóng ra sát ý vô tận, chấn động thần hồn Kỷ Ninh, đặc biệt Kỷ Ninh càng tiến tới gần thi thể thì chấn động của sát ý càng mạnh, khiến cho Kỷ Ninh không thể không sử dụng quan tưởng Nữ Oa đồ để chống cự lại.


"Chỉ là sát ý lưu lại từ một thi thể, đã khiến ta phải sử dụng Nữ Oa đồ để chống cự. Nếu mà hắn còn sống thì có thể giết ta một cách rất dễ dàng."


Thần hồn của bản thể Kỷ Ninh sớm đã có hai phần, nếu như tính cả thần hồn bên trong Đệ Nhị nguyên thần thì kỳ thật coi như là ba phần!


Một phần thần hồn trong Đệ Nhị nguyên thần.


Một phần thần hồn là nguyên thần của bản thể.


Còn một phần thần hồn đã hoàn toàn dung hợp với thân thể của bản thể, mỗi một phần máu thịt đều có ẩn chứa thần hồn bên trong. Chỉ đến cấp độ này thì Thần Ma luyện thể mới có thể tạo ra phân thân từ chút ít máu thịt được.


Chỉ cần là những kẻ kiêm tu Luyện khí và Thần Ma luyện thể, đến giai đoạn Nguyên Thần đều sẽ có hai phần thần hồn.


Một sẽ dung nhập vào thân thể, còn một dung nhập nguyên thần.


Giờ phút này lọt vào sự tấn công của sát ý ... nguyên thần của bản thể Kỷ Ninh cảm thấy chật vật vô cùng, nhưng Thần Ma luyện thể lại không sợ chút nào, bởi vì thần hồn và máu thịt đều được dung hợp làm một, vô cùng vững chắc. Hơn nữa hiện tại Kỷ Ninh lại tu luyện được Bát Cửu huyền công … cho dù sát ý có mạnh hơn trăm lần nghìn lần cũng không làm gì được thân thể này.


...


Kỷ Ninh tiến lên từng bước một, tới gần thi thể Thần Ma kia.


Rốt cục cũng thấy rõ ràng.


Thi thể Thần Ma này có làn da màu nâu xanh, cũng như được đúc từ nham thạch. Mặt mũi của hắn mang phong cách cổ xưa, trên người khá nhiều vết thương, một bộ giáp màu đen mặc ở trên người cũng có vết rách, ở bên cạnh hắn còn có hai mũi tên màu lửa đỏ rơi lả tả, và một cây cung lớn màu đen bị đứt dây.


"Không nghĩ rằng người có thể đi tới tận nơi này, chỉ là một nhóc con cảnh giới Phản Hư Tiền kỳ mà lại có được bản lĩnh như vậy, bội phục bội phục." Một âm thanh lanh lảnh vang lên.


Kỷ Ninh quay về hướng phát ra âm thanh, thấy một gã thiếu niên mặc áo đen đang ngồi trên một vách đá trong khe núi phía xa xa.


"Ngươi có biết Ngân Nguyệt Thiên Thần không?" Kỷ Ninh đột nhiên nói ra, thiếu niên mặc áo đen này có thể đến tới đây có lẽ ít nhất đã là Thiên Tiên, tại Tà Nguyệt Đại thế giới này phàm là Thiên Tiên, phần lớn đều là đệ tử núi Phương Thốn. Nếu quả thực là đồng môn thì có lẽ là một việc tốt.


"Ngân Nguyệt Thiên Thần ư? Chậc chậc, hay cho một cái Thiên Thần? Tiếc là cho tới bây giờ ta chưa nghe nói tới." Thiếu niên mặc áo đen ngồi ở đó nhìn Kỷ Ninh. "Nhóc con, xem ra lai lịch của ngươi cũng không nhỏ, biết tới cả Thiên Thần. Có điều tại bảo tàng này, cho dù ngươi có biết ai cũng đều vô dụng. Muốn đạt được bảo vật thì phải dựa vào năng lực của ngươi."


Kỷ Ninh âm thầm phán đoán, thiếu niên mặc áo đen này hẳn không phải là đệ tử của núi Phương Thốn.


Trước đây khi mình xông qua khu cấm chế Lôi điện, gặp Vô Nhai Thiên Tiên đã đoán ngay ra mình là người của núi Phương Thốn, nhưng còn thiếu niên này lại không có phản ứng gì.


"Tà Nguyệt Đại thế giới này chắc là vẫn có không ít Thiên tiên không bái làm đệ tử trên núi Phương Thốn, thậm chí còn không biết núi Phương Thốn a." Kỷ Ninh thầm nghĩ.


"Nhóc con, lúc trước ngươi mới vượt qua hai tầng cấm chế, lúc này còn một tầng cuối cùng. Hơn nữa ta nhắc nhở ngươi ... bảo vật trên thi thể Thần Ma đó không dễ lấy được đâu." Thiếu niên mặc áo đen ngồi ở đó một cách nhàn nhã, tựa như muốn cười nhạo Kỷ Ninh.


Kỷ Ninh nhìn thiếu niên mặc áo đen nghi hoặc: "Ta đến đây để đoạt bảo, vậy mà ngươi không ngăn cản ta sao?"


"Làm sao ngăn cản ngươi đây, Lôi điện còn không tổn thương được thân thể của ngươi một chút nào. Loại quái thai như ngươi, ta động thủ cũng chỉ lãng phí pháp lực mà thôi. Giả sử ta có các loại pháp bảo trói buộc, ta sẽ đem trói ngươi lại, đáng tiếc là ta không có." Thiếu niên mặc áo đen nói một cách bất đắc dĩ.


Kỷ Ninh cũng biết nhược điểm của Bát Cửu Huyền Công.


Bát Cửu Huyền Công, chỉ cần mình luyện thành ba vòng là đã cường hãn dị thường rồi, nhưng nếu gặp phải dây thừng, Trấn Yêu tháp, những loại trói buộc khống chế này sẽ trực tiếp trói hoặc thu mình lại ... lúc đó mình sẽ gặp phiền toái. Có điều mình không phải kẻ đần, có kiếm trong tay tất nhiên phải ngăn cản, muốn trói buộc mình là chuyện cực kỳ khó khăn. Cho dù trói buộc được mình, cũng không lấy được mạng của mình.


"Vậy ta sẽ đi đoạt bảo vật kia". Kỷ Ninh nói xong rồi nhích tới gần thi thể Thần Ma.


Khi tới gần được trăm trượng.


Bỗng nhiên …


Cây cung lớn màu đen ở bên cạnh thi thể Thần Ma bỗng phát sáng, lúc trước nó bị đứt dây, nhưng giờ phút này có một lực lượng Thiên Địa mãnh liệt hội tụ thành dây cung, ngoài ra còn hội tụ ra thành một mũi tên màu đỏ lửa.


"Xíu ... uu!!" Cây cung lớn màu đen không có bất kỳ ai điều khiển, nhưng vẫn tự động bắn tên.


Mũi tên xẹt qua trời cao, nhanh như điện xẹt, lập tức tới ngay trước người Kỷ Ninh.


"Ngăn cản."


Kỷ Ninh vung tay lên, mũi tên bắn vào cánh tay.


Bịch …


Lực chấn động to lớn làm cho cả người Kỷ Ninh đều bay ngược về sau mấy trăm trượng, đập trực tiếp vào tường nham thạch, tường nham thạch nổ vang, rạn nứt ra, từng khối đá lớn ầm ầm rơi xuống. Kỷ Ninh từ trong hố to trên tường nham thạch nhảy xuống.


"Bảo bối tốt." Kỷ Ninh không hề sợ hãi mà ngược lại còn lấy làm mừng.


"Ngươi quả là quái thai, ngay cả công kích này cũng vẫn chịu được?" Thiếu niên áo đen ở xa kinh ngạc.


Kỷ Ninh lại vô cùng kích động, nhìn thấy cây cung màu đen hội tụ lực lượng Thiên Địa: "Thứ hội tụ chính là lực lượng Thiên Địa, không hề có pháp lực. Chắc chắn do linh hồn pháp bảo của cây cung lớn màu đen kia chủ động điều khiển. Không có chủ nhân, chỉ với bản thân pháp bảo mà làm được ra uy thế như vậy, quả thực là không thể tưởng tượng nổi."


Như Thanh Ti Trần Hỏa Trản trước đây, Tuyết Hồng Y có thể cưỡng ép bắt được.


Như Thiên Ngưu Kiếm, Kỷ Ninh ở giai đoạn Vạn Tượng tiền kỳ nhờ vào Trích Tinh Thủ cũng cưỡng ép bắt được.


Mà hiện nay thực lực của Kỷ Ninh cao hơn khi đó không biết bao nhiêu, vậy mà còn bị một kiện pháp bảo điều khiển lực lượng Thiên Địa bắn cho bay rớt ra ngoài!


"Thiên Ngưu Kiếm, chính là pháp bảo Tiên Giai cực phẩm trong cực phẩm, gần như là pháp bảo Thuần Dương. Cây cung lớn này ... ít nhất phải là pháp bảo Thuần Dương, nếu vậy, e còn là Thuần Dương thượng phẩm, thậm chí là cực phẩm. Hoặc biết đâu có thể là Tiên Thiên Linh Bảo!" Kỷ Ninh lập tức phán đoán.


Chỉ với bản thân pháp bảo không có chủ nhân điều khiển đã có được uy lực Thiên Tiên!


"Cũng phải, thi thể Thần Ma kia chết không biết bao nhiêu năm tháng, mà vẫn lưu lại sát ý đáng sợ như vậy. Một tồn tại cường đại như thế, há lại có thể sử dụng cung tiễn thấp kém sao?" Kỷ Ninh nhíu mày. " Có điều cây cung màu đen kia lại bị đứt, giáp trên người hắn cũng bị rách, thật không hiểu hắn đã trải qua kiếp nạn gì mà pháp bảo lợi hại như thế cũng bị hư tổn. Ngay cả tính mệnh của Thần Ma này cũng mất, điều cổ quái nhất là ... Thần Ma này sau khi chết, vậy mà vẫn giữ được thi thể!"


Cần biết, thần hồn của Thần Ma cùng với máu thịt dung hợp làm một.


Còn một giọt máu thịt, là có thể Tích Huyết Trọng Sinh!


Trừ khi ...


Có Đại Năng Giả cực trí nào đó, có thể phá hủy toàn bộ phần máu huyết dung hợp với thần hồn trong cơ thể Thần Ma! Chỉ khi không có hồn phách trong thân thể, lúc này mới không cách nào hồi sinh nữa.


"Đây là đại chiến bậc nào đây." Kỷ Ninh tưởng tượng một trường hạo kiếp khi Thượng Cổ Bàn Cổ thế giới bị vỡ vụn, đây tuyệt đối là chuyện vô cùng đáng sợ, ngay cả Bồ Đề lão tổ lúc đó cũng không dám đi, ngay cả Tam Thọ đạo nhân có thể giết được cả Thần Ma Đạo Tổ cuối cùng vẫn ngã xuống.


"Mặc kệ là có chuyện gì, nhưng cây cung lớn màu đen và bộ giáp này mặc dù hư tổn, lại không có chủ nhân điều khiển vẫn làm ra được uy năng như vậy. Đích thị là bảo vật khó lường."


Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay hiện ra Thiên Ngưu kiếm.


Kỷ Ninh nhanh chóng dồn ép tiến lên.


"Xíu ...uu!!" " Xíu ...uu!!" " Xíu ...uu!!" ...


Cây cung lớn màu đen kia tự động kéo cung bắn tên, lực lượng Thiên Địa hội tụ ra dây cung và mũi tên, mũi tên màu đỏ lửa nhắm vào Kỷ Ninh.


Kỷ Ninh thi triển kiếm pháp.


Ánh kiếm như nước, ngăn cản mũi tên bằng Thiên Địa lực lượng sang một bên, kiếm pháp Kỷ Ninh đang thi triển ra chính là một môn kiếm thuật tại tầng thứ chín của Thần Tiên Cung, tên là Thủy Chư Thiên, một môn kiếm thuật sở trường nhất về phòng thủ.


Xuy xuy xuy …


Bất thình lình một lượng lớn tên bắn ra, thậm chí có lúc đồng thời bắn ra mười mũi tên, trong nháy mắt liên tiếp đã bắn ra mấy chục mũi, có điều tốc độ càng nhanh thì uy lực của tên lại càng yếu đi.


Kỷ Ninh lúc thì dùng Thiên Ngưu kiếm ngăn cản, lúc thì dùng thân thể chống đỡ.


"Nhóc con, tuy thân thể ngươi giống như pháp bảo, nhưng đây chỉ là một chiếc cung thần tấn công mà thôi, chiếc cung thần ấy không có chủ nhân, ngươi có thể chống đỡ được cũng không có gì ghê gớm. Ta cho ngươi biết, chờ tới khi ngươi tới gần thi thể kia trong phạm vi mười trượng, lúc đó mới là khu vực cấm chế thứ ba, thân thể của ngươi mạnh yếu thế nào cũng không có tác dụng gì với khu vực cấm chế thứ ba này đâu. Thân thể như pháp bảo của ngươi lúc này lại không giúp được ngươi rồi." Thiếu niên mặc áo đen ngồi ở đó nhìn Kỷ Ninh xông về phía trước.


Đỡ lấy tên xông về phía trước.


Khi Kỷ Ninh cách thi thể Thần Ma mười trượng, cây cung lớn màu đen dừng ngưng tụ lực lượng Thiên Địa, không còn tấn công Kỷ Ninh nữa.


"Hô." Kỷ Ninh hít sâu vào, tới gần thi thể Thần Ma như thế, uy áp vô hình kia làm cho lòng hắn rung động.


"Khu vực cấm chế thứ ba?"


"Không cần biết là chuyện gì, nhất định phải lấy được bảo vật này về tay." Kỷ Ninh nhìn từng món từng món bảo vật trên thi thể Thần Ma, thèm muốn nhất là cây cung lớn màu đen kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK