Kỷ Ninh luyện hóa, xem xét tất cả báu vật, pháp bảo Phi Tuyết Thành Chủ để lại. Tuy có một số báu vật nhưng không có chút sức hấp dẫn với Kỷ Ninh bây giờ.
Tuy nhiên Kỷ Ninh vẫn rất vui vẻ kích động.
Bởi vì có một chiếc vực giới phi chu đã đủ rồi!
Kỷ Ninh kích động mong chờ:
- Chiếc phi chu này quý giá hơn Xích Ba Điện nhiều, đủ sức mời Chí Tôn. Chí Tôn có lực lượng không thể nghĩ bàn, sáng tạo một tòa dị vũ trụ dễ như chơi, đảo ngược thời không sống lại sư tỷ không khó gì. Bằng vào chiếc phi chu này đủ sống lại sư tỷ rồi, ha ha ha ha ha ha! Cuối cùng... cuối cùng... cuối cùng ta đã làm được!
Kỷ Ninh đứng trong đường hầm lửa, con đường vặn vẹo uốn lượn vươn ra xa. Kỷ Ninh kích động máu sôi trào, hưng phấn này khó tả thành lời.
Dùng vực giới phi chu sống lại sư tỷ, Kỷ Ninh không chút do dự lựa chọn điều này.
Tuy dùng vực giới phi chu có thể lang bạt qua các vực giới, nhưng chỉ có các Đế Quân nhàm chán không có gì quyến luyến, tò mò với bên ngoài mới chọn con đường này. Kỷ Ninh mới tu hành bao lâu? Nguyên Viêm Long vực giới có rất nhiều nơi hắn chưa đi khám phá. Hơn nữa Kỷ Ninh là Đạo Quân, có mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ tuổi thọ, hắn không rảnh rỗi đi phiêu bạt khắp nơi ngắm cảnh.
Chỉ cần sư tỷ có thể sống lại, chỉ cần cùng sư tỷ nói chuyện đã là điều tuyệt với nhất với Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh không định đi phiêu bạt nên vực giới phi chu chẳng có ích gì với hắn, chỉ có một tác dụng là mời Chí Tôn.
Kỷ Ninh khinh thường nói:
- Ưm, phải nhờ Kim Tự Đế Quân, Hắc Vân Đế Quân hỗ trợ đi mời Chí Tôn.
Đạo Minh và vực giới khác có thủ đoạn liên lạc, qua Đạo Minh dễ truyền tin cho Chí Tôn hơn.
- Đi gặp Cửu Trần trước đã.
Kỷ Ninh đè nén tâm tình kích động mang theo Bạch Dung hộ vệ tiếp tục đi tới, có vực giới phi chu cảm ứng nên hắn biết rõ vị trí đại khái của Cửu Trần, tìm người càng mau.
***
Bên Kỷ Ninh gió êm sóng lặng nhưng Vô Tận Cương Vực thì dấy lên bão tố lớn.
Các đại năng, Đế Quân ẩn cư, vô số Đạo Quân trong Vô Tận Cương Vực được tin tức khó tin là Phi Tuyết Thành Chủ, một trong tám Thánh Thành Chi Chủ đã chết.
Phi Tuyết Thành Chủ dù gì nằm trong tám Thánh Thành Chi Chủ, để lại một tháp bản mệnh trong Tiên cung Đạo Minh. Bị Kỷ Ninh dồn ép khiến Phi Tuyết Thành Chủ tự sát, tháp bản mệnh cũng sụp đổ. Tin tức này chấn động Tiên cung Đạo Minh, tin lan nhanh ra.
Không có gì hay để giấu diếm, các đại năng Đế Quân biết thì đám Đạo Quân tự nhiên cũng biết.
Phi Tuyết Thành Chủ chết rồi?
Đường đường là Thánh Thành Chi Chủ, có lẽ có thể bị hạ gục, nhưng cực kỳ khó khăn để chặn giết, dù là Chúa Tể ra tay cúng khó giết một Thánh Thành Chi Chủ.
Ai giết?
Chết như thế nào?
Nguyên Vô Tận Cương Vực sôi trào.
Kỷ Ninh không quan tâm mấy thứ đó, hắn đi trong Dao Hỏa cảnh, có vực giới phi chu cảm ứng, rốt cuộc hắn đi qua khu vực đường lửa đến khu Lao Ngục, thẳng tới chỗ của Cửu Trần.
Kỷ Ninh thấy ngay phía xa có một nam nhân mặc áo bạc ngồi xếp bằng trong khu vực lồng lửa củi, là Cửu Trần Giáo Chủ.
Kỷ Ninh cười lớn kêu gọi:
- Cửu Trần!
Cửu Trần mở mắt ra trông thấy Kỷ Ninh, lộ vẻ mừng rỡ:
- Bắc Minh!
Kỷ Ninh cười nói:
- Nhìn ngươi kìa, bị nhốt ở đây không ra được.
Nói vậy nhưng Kỷ Ninh quan sát cẩn thận lồng lửa, muốn tìm cách phá giải.
Cửu Trần bất đắc dĩ cười nói:
- Biết làm sao được, lúc trước bị truy sát không có đường trốn, chỉ có thể chui vào trong. Tuy bị nhốt bên trong nhưng dù sao thoát một kiếp, nói đến thì ta không chết, Phi Tuyết Thành Chủ ngược lại chết rồi. Bắc Minh, quá lợi hại, buộc Phi Tuyết Thành Chủ tự sát.
Vì Cửu Trần pháp thân đang ở Thiên Thương cung nên Phi Tuyết Thành Chủ chết, Cửu Trần pháp thân liền hỏi Kỷ Ninh pháp thân, biết đại khái vụ việc.
Kỷ Ninh cười nói:
- Đừng khen ta, chủ yếu là nhờ khôi lỗi này của ta.
Cửu Trần ngồi khoanh chân trong lồng lửa, nói:
- Được đến khôi lỗi mau như vậy cũng tính là thực lực rồi, tại sao ta không có khôi lỗi lợi hại như vậy? Tại sao Phi Tuyết Thành Chủ sống lâu thế mà không có khôi lỗi này, chỉ riêng ngươi có? Đây chính là thực lực!
Khôi lỗi là vật Thanh Thạch Đạo Nhân trao đổi với Kỷ Ninh. Vì Kỷ Ninh sáng tạo Chung Cực Kiếm Đạo, Thanh Thạch Đạo Nhân mới đồng ý trao đổi khôi lỗi hộ vệ mạnh thế này, tính ra đúng là nhờ thực lực.
Bất cứ món báu vật nào muốn có được đều cần có thực lực, dù thật sự siêu may mắn có báu vật rất nghịch thiên, nhưng nếu không có thực lực rất nhanh sẽ bị cường giả khác cướp mất.
Cửu Trần hưng phấn nói:
- Vô Tận Cương Vực bây giờ khắp nơi đang bàn tán về cái chết của Phi Tuyết Thành Chủ, vì lâu lắm rồi trong Vô Tận Cương Vực không có Thánh Thành Chi Chủ chết. Ta muốn công khai chuyện này, để toàn Vô Tận Cương Vực biết Phi Tuyết Thành Chủ bị ngươi ép tự sát, chậc chậc.
Kỷ Ninh nhìn kỹ lồng lửa nhốt Cửu Trần, miệng nói:
- Đừng công khai, giờ chuyện quan trọng nhất là cứu ngươi ra, đừng để có thêm trắc trở gì.
Cửu Trần mong chờ hỏi:
- Có cách gì không?
Kỷ Ninh xem kỹ, nghiên cứu:
- Đừng gấp.
Lồng lửa nhìn như bình thường, chui vào dễ nhưng vào rồi là không ra được, đẳng cấp Chúa Tể cũng không thể. Cửu Trần Giáo Chủ không biết gì mới cắm đầu lao vào, Phi Tuyết Thành Chủ sống lâu, biết Dao Hỏa cảnh đáng sợ nhất là Lao Ngục nên không dám vào sâu.
Kỷ Ninh khẽ nói:
- Cái lồng này là một phần của đại trận khổng lồ, ta cảm giác được chút dao động giữa hư không. Ngươi đợi chút, ta đi chỗ khác nhìn xem.
Vèo!
Kỷ Ninh bay đi xa theo dao động hư không, Bạch Dung hộ vệ bay theo.
Cửu Trần Giáo Chủ cao giọng quát:
- Cẩn thận chút, ta không vội, ta có nhiều kiên nhẫn lắm, nhớ đừng để mình bị kẹt trong đó!
Cửu Trần Giáo Chủ biết danh tiếng Dao Hỏa cảnh, lo lắng Kỷ Ninh gặp nguy hiểm.
***
Kỷ Ninh dọc theo dao động hư không rất nhanh thấy một lồng lửa khác. Lồng lửa treo giữa hư không chẳng có sinh mệnh nào ở trong.
Vèo vèo!
Kỷ Ninh bay dọc theo dao động, không lâu sau thấy cái cũi mới.
Tất cả đều là lồng lửa, rải rác quanh hư không chẳng chút quy luật nhưng như có từng sợi dây vô hình gắn kết chúng lại.
Con ngươi Kỷ Ninh co rút:
- A?
Trong lồng lửa ở hư không trước mặt hắn cũng không có sinh mệnh gì, nhưng bên trong có pháp bảo. Một cây búa to, mũ giáp, pháp bảo động thiên. Búa có hai lưỡi, lưỡi búa có dấu lôi tỏa ra dao động rất kinh người, ước chừng là bảo bối vũ trụ.