Vô số tu hành giả bị rung động.
Trận chiến ấy đồn ồn ào, gì mà ‘Bắc Minh Đạo Quân với sức cá nhân đánh bại hai mươi mấy Đế Quân’, ‘Bắc Minh bẻ gãy nghiền nát chém giết tám Đế Quân, giết đám Đế Quân Phi Tuyết Thành Chủ chạy cắm đầu’, ‘Thực lực của Bắc Minh Đạo Quân gần Chúa Tể’, ‘Bắc Minh Đạo Quân cao hơn Thánh Thành Chi Chủ’, ‘Đệ nhất Đạo Quân từ xưa đến nay’.
Các loại tâng bốc, đám tu hành giả thấy hãnh diện thì một Đạo Quân có thực lực như thế.
Vô số tu hành giả ban đầu rất thắc mắc, không tin được. Nhưng rồi dần tìm hiểu, càng xác nhận tin tức là thật. Bọn họ càng hăng hái truyền bá, mãnh liệt còn hơn truyền thuyết về Tâm Kiếm Đế Quân, dù sao Tâm Kiếm Đế Quân là Vĩnh Hằng Đế Quân, còn Kỷ Ninh chỉ là một Đạo Quân.
Một Đạo Quân mà mạnh vậy sao?
Có thể nói trong trăm năm ngắn ngủi nguyên Vô Tận Cương Vực, vô số tu hành giả khi tụ hội tán dóc thường nhắc đến cái tên Bắc Minh Đạo Quân, nổi tiếng đến mức chỉ đứng sau ba Chúa Tể trong truyền thuyết.
Một ngôi sao hoang vắng.
Phừng phực!
Bề mặt ngôi sao hoang đôi khi bốc lên từng đợt lửa.
Phi Tuyết Thành Chủ nhỏ gầy lông mày trắng bay bay trốn trong một hiệp cốc của ngôi sao này. Lửa tuôn ra sẽ tự động tránh người Phi Tuyết Thành Chủ, gã ngồi xếp bằng trong hiệp cốc, mặt âm trầm lạnh lùng.
- Chết tiệt, buộc ta trốn đến tận cùng góc Vô Tận Cương Vực.
Phi Tuyết Thành Chủ không còn cách nào, vì cách Kỷ Ninh gần quá linh kiện phi chu vực giới hai bên sẽ có cảm ứng, gã chỉ có thể cố gắng trốn thật xa, gã biết không thể lộ ra phi chu vực giới của mình.
Kỷ Ninh, Cửu Trần chỉ biết Phi Tuyết Thành Chủ có linh kiện phi chu vực giới quan trọng chứ không biết gã có một phi chu hơi khiếm khuyết chút, còn có thể sử dụng phi chu vực giới này.
Phi Tuyết Thành Chủ chưa từng công khai bí mật đó, chỉ một mình gã biết.
Nếu công khai thì rắc rối to, ba Chúa Tể sẽ dốc hết sức ra tay, không tiếc mọi giá giết Phi Tuyết Thành Chủ. Vì một chiếc phi chu vực giới hoàn chỉnh có thể dễ dàng đi qua các vực giới, dị vũ trụ. Giá trị của phi chu vực giới cao không thua gì một tòa Xích Ba Điện.
Tất nhiên phi chu vực giới của Phi Tuyết Thành Chủ sứt mẻ còn cần tu sửa.
Mắt Phi Tuyết Thành Chủ đầy sát ý hận thù:
- Bắc Minh! Bắc Minh!
Trong người Phi Tuyết Thành Chủ rát cuồng bạo, vì cái tính hung hãn đó mới được nhiều kẻ tà ma cam lòng đi theo.
Như Huyết Vân Đế Quân thực lực ngang ngửa Phi Tuyết Thành Chủ nhưng không có khả năng gánh vác, vào lúc then chốt thì yếu mềm.
Phi Tuyết Thành Chủ rất bá đạo nên đủ sức làm lãnh tụ.
Phi Tuyết Thành Chủ vẫn rất tự tin:
- Không vội, không vội. Bây giờ ta cố gắng nhanh chóng sửa phi chu vực giới, khi nào sửa hoàn chỉnh, dựa vào phi chu vực giới có thể dễ dàng chạy trốn, dù là Mang Nhai Chúa Tể giỏi về đạo thời không nhất cũng không ngăn ta được.
Phi chu vực giới hoàn chỉnh có năng lực xuyên qua thời không siêu mạnh, vượt xa Mang Nhai Chúa Tể.
Phi Tuyết Thành Chủ gật gù:
- Ưm, không đối phó Bắc Minh được thì đi tìm Cửu Trần, trên người hắn cũng có linh kiện phi chu vực giới. Có lẽ linh kiện phi chu vực giới của Cửu Trần giúp ta sửa chữa phi chu. Cửu Trần, hừ, hình như là bằng hữu tốt sống chết của Bắc Minh. Không giết Bắc Minh được thì xử Cửu Trần trước!
Mắt Phi Tuyết Thành Chủ lấp lóe sát khí:
- hừ hừ, để ta xem Kỷ Ninh có thể làm gì ta được!
Sau đó Phi Tuyết Thành Chủ cau mày:
- Nhưng phải điều tra Cửu Trần đi đâu đã, theo tin ta biết thì thật lâu trước kia Cửu Trần đã vào Ngu Tinh Hải. Thật là không muốn sống nữa, chui vào! Nhưng nơi Cửu Trần đi chắc không có nguy hiểm gì với ta.
Phi Tuyết Thành Chủ quyết định:
- Đi Ngu Tinh Hải!
Đi Ngu Tinh Hải, truy sát Cửu Trần, cướp linh kiện phi chu.
***
Mọi buồn phiền tạm rời xa Kỷ Ninh, vì hắn đã rời khỏi Viêm Long vực giới, đi qua hắc ám vô tận đến Ma Tượng Thạch Bích.
Thành Tứ Bộ Đạo Quân nên tốc độ của Kỷ Ninh mau hơn nhiều.
- Đến rồi!
Chạy đi không lâu sau Kỷ Ninh tới Ma Tượng Thạch Bích.
Một Ma Tượng Thạch Bích màu bạc to lớn, lối vào vẫn mở. Những dân bản xứ thật lâu trước kia đã thăm dò rõ ràng, cho rằng không có cách ra ngoài. Bởi vậy tuy Kỷ Ninh đã rời khỏi Ma Tượng Thạch Bích mấy ức năm nhưng không ai đi ra. Thật ra dù có bước ra ngoài thì đối diện hắc ám vô tận cũng sẽ hoang mang bị lạc.
Vèo!
Kỷ Ninh qua đường hầm rất nhanh giáng lâm một ngôi sao dân bản xứ, trên ngôi sao vẫn còn thế lực Bắc Minh cung. Có lẽ cho đến nay bọn họ không biết Kỷ Ninh đã đi ra ngoài một chuyến.
Ầm!
Hang ổ Phất Ma tộc trong ba gia tộc lớn có nhiều tầng cấm chế che chở, có Tây Tư Pháp Bàn bảo vệ.
Nhưng cùng với tiếng nổ, một kiếm quang đáng sợ như nước cưỡng ép xuyên thấu qua các lớp che chở hang ổ Phất Ma tộc, dùng lực phá pháp mạnh mẽ phá mở.
Vô số tộc nhân trong Phất Ma tộc kinh hoàng bối rối.
- Cái gì?
- Chuyện gì xảy ra?
Tây Tư Pháp Bàn là Tây Tư tộc dùng để kiến thiết trận pháp che chở quy mô lớn, thường dùng một lần chín hoặc mười hai cái, thậm chí nhiều Tây Tư Pháp Bàn hơn để luôn bày trận. Những dân bản xứ không biết cách sử dụng, bọn họ có được Tây Tư Pháp Bàn quá ít, chỉ biết dùng một Tây Tư Pháp Bàn, còn lấy pháp lực của Đạo Quân thúc đẩy. Dù vậy uy lực của Tây Tư Pháp Bàn có thể ngăn cản Thánh Thành Chi Chủ bình thường.
Nếu có mấy chục Tây Tư Pháp Bàn cùng bày trận, Đế Quân khởi động thì uy lực lớn đến nỗi tám, mười Chúa Tể hợp sức vây công cũng không phá mở được. Đáng tiếc lúc trước Ba Lâm Chí Tôn giết tới, gãy nghiền nát, tùy ý phá hoại, nhiều Tây Tư Pháp Bàn bị tổn hại. Một số vật phẩm quá bình thường thì Ba Lâm Chí Tôn lười nhìn, chỉ có báu vật quý giá như phi chu vực giới là bị mang đi.
Các tộc nhân Phất Ma tộc nhìn thấy thiếu niên áo trắng đứng trên bầu trời.
- Tha mạng!
- Bắc Minh cung chủ tha mạng!
Kỷ Ninh cao cao tại thượng ra lệnh:
- Giao hết khôi lỗi cấp Đế ra, các ngươi chỉ được giữ lại một khôi lỗi cấp Hoàng!
- Rõ!
Các tộc nhân Phất Ma tộc dù kinh khủng, không cam lòng nhưng không ai dám phản đối. Trong thời gian dài dằng dặc bọn họ thống trị ngôi sao này, nhưng bây giờ đối diện Kỷ Ninh thì Phất Ma tộc không có một chút sức chống cự. Tây Tư Pháp Bàn che chở họ còn bị phá mở thì lấy gì chống đối đây?