Long Bảo rộng trăm trượng, dài ba trăm trượng, chia thành hai phần: lồng giam và hang thú. Lồng giam chính là nơi tiến hành tranh đấu sống chết, hang thú là chỗ dùng để giam giữ một số lượng lớn yêu thú. Vì trong Long Bảo giam cầm rất nhiều yêu thú, rất nguy hiểm, cho nên lúc bắt đầu tiến hành xây dựng đã phải chọn một chỗ hẻo lánh trong thành.
----
Trong lồng giam của Long Bảo.
Kỷ Ninh tiến vào lồng giam ngắm nhìn bốn phía, đây là một không gian trống có đường kính tầm hai, ba trăm thước, bốn phía là vách tường đều được làm từ một loại kim loại màu đen, ở phía trên là từng ổ khóa sắt đen liên tiếp, hình thành nên một chuỗi khóa sắt dày đặc, làm cho người ta có muốn trốn cũng không được.
"Ở đây hoàn toàn đóng kín." Kỷ Nhất Xuyên nhìn khá lạnh lùng nói, "Vách tường xung quanh được trộn cả Hắc Thủy Thiết vào, Hắc Thủy Thiết dù không tính là quý báu gì nhưng cường giả mới lên Tiên Thiên bình thường cũng khó phá hư được vách tường Hắc Thủy Thiết dày như thế. Từng cái ổ khóa cỡ lớn ở phía trên kia cũng được làm từ Hắc Thủy Thiết. Với thực lực của con, nếu như thi triển ‘Xích Minh Cửu Thiên Đồ’, dốc toàn lực ra cũng có thể chém đứt khóa sắt, nhưng với chuỗi khóa sắt thế này thì e rằng con cũng cần thời gian mười nhịp thở mới có thể chặt đủ số khóa để chạy trốn được."
Kỷ Ninh gật đầu.
"Đó." Kỷ Nhất Xuyên chỉ vào bên trên chuỗi khóa sắt, thì ra bên trên còn có khán đài.
"Ta cùng mẹ con và cả Bạch thúc nữa sẽ ở trên đó quan sát con." Kỷ Nhất Xuyên lạnh như băng nói.
"Cẩn thận nhé." Uất Trì Tuyết khích lệ con trai.
"Gừ!" Con chó lớn màu trắng cũng nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt cổ vũ lẫn chờ mong. Con chó lớn màu trắng này chính là anh em sống chết của cha hắn Kỷ Nhất Xuyên, cũng chính là Bạch thúc của hắn. Kỷ Nhất Xuyên cha mình thuần phục tổng cộng được hai đại yêu, một là con rắn lớn màu đen cũng chính là Hắc bá kia! Một chính là con chó lớn màu trắng cũng chính là Bạch thúc này.
Thú hoang có linh trí sẽ hấp thụ nguyên khí trời đất để trở thành yêu thú!
Trải qua một quá trình lột xác gian khổ, yêu thú sẽ trở thành Tiên Thiên sinh linh, lúc này mới biến thành đại yêu! Bình thường, đại yêu đều có thể hóa thành hình dạng con người, giống như Hắc bá vậy. Nhưng mà trong yêu thú cũng có một số cá thể đặc thù - thần thú.
Thần thú là một số ít các yêu thú mang dòng máu của Thần Ma viễn cổ, sinh ra đã có trí tuệ, năng lực bẩm sinh rất mạnh, thực lực cũng mạnh hơn yêu thú phổ thông nhiều...Cũng vì thế chúng muốn hóa thành hình dạng con người cũng khó khăn hơn hẳn. Mỗi thần thú khác nhau thì độ khó để biến thành hình người cũng khác nhau.
Có con cần đạt tới cảnh giới Tử Phủ mới có thể hóa thành hình người nhưng cũng có con cần đạt tới cảnh giới Vạn Tượng, thậm chí cao hơn nữa nhiều...
Bạch thúc chính là một thần thú tên là "Bạch Thủy Trạch.", phải đạt tới cảnh giới Tử Phủ mới có thể biến hình và nói chuyện như con người.
Tình cảm giữa Kỷ Ninh và Bạch Thủy Trạch cũng rất sâu đậm. Bởi vì sau khi sư phụ Mông Ngư dạy bắn cung xong, mỗi sáng sớm Kỷ Ninh đều cùng Bạch Thủy Trạch đến vùng rừng núi ngoài Tây Phủ để tập bắn cung...Đây cũng là do Kỷ Nhất Xuyên lo lắng việc con đi ra khỏi thành một mình nên đã để cho Tiên Thiên sinh linh Bạch Thủy Trạch bảo vệ.
Một con thần thú Tiên Thiên sinh linh có sức mạnh cực kỳ khủng khiếp! Kỷ Nhất Xuyên có địa vị cực lớn như bây giờ tại Tây phủ cũng là nhờ một phần vào Bạch Thủy Trạch.
"Mọi người cứ xem mà xem." Kỷ Ninh nhếch miệng cười.
"Grừ." Bạch Thủy Trạch gầm nhẹ rồi lập tức đi theo vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên men theo một lối đi hẹp để ra ngoài, rất nhanh, họ đã lên tới khán đài bên trên.
Kỷ Ninh thở phào một hơi bình tĩnh trở lại, ngắm nhìn bốn phía.
"Sao mà thấy giống sân thi đấu của La Mã vậy." Kỷ Ninh thầm lẩm bẩm, "Có sân chém giết, có khán đài." Hắn biết rằng có thể vào lồng giam để chém giết với yêu thú đều là người được trọng điểm bồi dưỡng trong tộc, cho nên sẽ có một số trưởng bối thân thân ở trên khán đài quan sát.
"Lạch cạch..." "Lạch cạch..."
"Lạch cạch..." Từng đợt âm thanh khóa sắt va chạm từ một lối đi ở vách tường đàng xa vọng tới. Kỷ Ninh không khỏi phải nhìn lại phía lối đi tối như mực kia...Trong đó loáng thoáng vang lên tiếng rống giận dữ, tiếng rống làm cả cái lồng giam rung lên, chuỗi khóa sắt phía trên cũng lắc lư phát ra tiếng vang lẻng xẻng.
Một cái đầu phủ đầy lông màu bạc cực kì lớn từ từ hiện ra trong lối đi trên vách tường đằng xa.
"Đó là?" Kỷ Ninh cẩn thận quan sát.
"Kỷ Ninh." Đang ở trên khán đài quan sát, Kỷ Nhất Xuyên lạnh lùng nói, "Con tu luyện phương pháp luyện thể thần ma đứng đầu nên ta đã chọn cho con một con yêu thú lợi hại - Khiếu Nguyệt Lang - có được huyết mạch của thần ma."
Kỷ Ninh trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn cha ở phía trên.
Có huyết mạch của Thần Ma ư?
Đó chẳng phải là thần thú rồi sao? Cũng đúng, thần thú cũng là một loại yêu thú. Loại thần thú đang ở giai đoạn Hậu Thiên này vẫn còn không ít trên vùng đất vô tận này, như Địa Giáp Long, Chấn Sơn Tê, Khiếu Nguyệt Lang, Xích Trảo Kim Ô, Lôi Hải Kiêu, Bạch Thủy Trạch...vv vẫn còn rất nhiều, bởi vì thông thường cứ hơn mấy trăm ngàn thần thú ở giai đoạn hậu thiên mới có một con gian nan đột phá đến giai đoạn Tiên Thiên sinh linh.
"Lạch cạch..." Tiếng khóa sắt không ngừng vang lên.
Kỷ Ninh không hề phân tâm chút nào, mắt nhìn chằm chằm vào lối đi cực lớn ở xa xa. Hắn biết rõ hiện giờ bên kia hẳn là đang mở xích trói, một khi xiếng xích được hoàn toàn cởi bỏ thì con Tiếu Nguyệt Lang sẽ xồ ra ngay.
"Keng Keng!" Khóa sắt rơi xuống gây ra tiếng va đập.
"Hú ú ú." Lập tức một tiếng sói tru vui sướng vang lên. Phía trên hai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên cùng Bạch Thủy Trạch đều cẩn thận nhìn kỹ phía dưới.
Kỷ Ninh cũng nín thở.
Chỉ thấy lối đi bên vách tường xa xa dần dần hiện ra một quái vật khổng lồ. Toàn thân nó được bao phủ bởi bộ lông màu bạc rất đẹp, cao tầm hai trượng đang nhàn nhã bước ra. Nó nhìn về một điểm nhỏ ở xa xa, là một thiếu niên loài người. Với tư cách là tồn tại đặc thù dạng 'Thần thú' nên trí tuệ của nó cũng không kém gì loài người.
Nó hiểu là nó bị đem vào lồng giam thì sẽ chỉ có hai kết cục. Một là nó giết chết loài người thì còn được sống tiếp. Hai là nó sẽ bị thiếu niên loài người kia giết chết.
"Lần thứ nhất đã chọn một con thần thú." Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, từ hư không xuất hiện một thanh kiếm trên tay, trên thân kiếm toát lên khí lạnh. "Vậy thì giết thôi."
Thân thể khổng lồ của Tiếu Nguyệt Lang nặng gần ngàn cân, nhưng bốn chân lại đi rất nhẹ, con ngươi hẹp dài nhìn kỹ vào thiếu niên loài người.
Kỷ Ninh cầm trong tay trường kiếm, từng bước từng bước đi tới.
Khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút lại.
"Oành!" Tiếu Nguyệt Lang bỗng nhanh chóng thay đổi từ nhàn nhã thành hung bạo. Vèo một tiếng liền biến thành tàn ảnh, lao thẳng tới Kỷ Ninh. Trong lúc nó bay tới, móng vuốt mềm mại cũng rào rào chìa ra như đao tuốt khỏi vỏ. Một bộ móng vuốt sắc bén chìa ra ngoài.
Vèo!
Trong thời khắc mấu chốt, Kỷ Ninh khẽ động chân, cả thân thể như một trận gió nhanh chóng tránh được Tiếu Nguyệt Lang đang bổ nhào về phía trước, hơn nữa thanh kiếm sắc trong tay liền trực tiếp đâm nghiêng một cái! Nhát đâm quyết đoán này lại nhanh như sét đánh, chỉ cần đâm vào cơ thể Tiếu Nguyệt Lang thì có thể mượn đà lao tới của con thú gây thương tổn cho nó.
"Hả?" Một đâm! Kỷ Ninh biến sắc khi mũi kiếm gặp lực cản cực lớn chặn lại. Tiếu Nguyệt Lang chỉ cần đơn giản dùng da lông ngăn lại mũi kiếm, làm cho mũi kiếm không cách nào xuyên qua được.
Đồng thời đuôi của Tiếu Nguyệt Lang quét mạnh qua. Không kịp né tránh, Kỷ Ninh chỉ còn cách dùng liên hoàn kiếm ngăn lại.
Uỳnh!
Cái đuôi Tiếu Nguyệt Lang như một cái roi thép nặng nề quật lên thân kiếm. Lực đánh cực kỳ mạnh làm cho cả người Kỷ Ninh bay 'Vèo' một tiếng đã bắn đi. Cả người đâm sầm vào Hắc Thủy Thiết trên vách tường xa xa. Uỳnh. . . Vách tường dày rung lên mãnh liệt.
"Gào!" Tiếu Nguyệt Lang nhảy theo, trực tiếp dùng móng vuốt sắc bén chụp vào Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh liền lắc mình một cái bay vọt đi.
Két!két!két! Trên Hắc Thủy Thiết bám ở vách tường xuất hiện mấy vết cào cực sâu. Lúc này Tiếu Nguyệt Lang mới rơi xuống mặt đất đã quay đầu nhìn về phía thiếu niên loài người ở xa. 'Quật đuôi' chính là sát chiêu của nó, nhát quật đuôi đó đã làm thiếu niên kia bắn vào vách tường nhưng hắn lại có thể lập tức bỏ chạy ra hướng xa xa kia. Con thú hiểu được thiếu niên loài người này có thực lực rất mạnh đủ thực lực để đánh một trận cùng nó.
"Một nhát quật đuôi này mà vào đám Cửu Nha chiến sĩ thì chỉ sợ nội tạng trong người đã dập chết rồi." Kỷ Ninh nhíu mắt lại nhìn về Tiếu Nguyệt Lang ở phía xa. "Xem ra nhất định phải nhờ vào sức mạnh của Thần Ma luyện thể rồi."
Những năm gần đây hắn cũng luyện khí, thậm chí đạt tới cấp độ Hậu Thiên viên mãn.
Nhưng một kiếm luyện khí Hậu Thiên viên mãn không thể đâm xuyên qua cả da lông thì làm sao dùng tiếp được?
"Hừ!"
Kỷ Ninh hừ nhẹ một tiếng, từ lỗ mũi phun ra hai luồng khí mắt thường có thể thấy được. Luồng khí làm cho không khí rung động tản ra. Giờ phút này, lực lượng ở chỗ sâu trong thân thể nhìn như gầy yếu kia bắt đầu hoàn toàn bạo phát. Thái Âm chi lực cùng Thái Dương chi lực tiềm ẩn bấy lâu cũng bắt đầu bộc phát làm toàn thân hắn hơi đỏ lên.
Kỷ Ninh vung nhẹ kiếm sắc trong tay quét không khí làm khí lãng sinh ra, rồi trực tiếp chém xuống mặt đấy đầy bùn tạo thành một đường rãnh.
Xa xa, Tiếu Nguyệt Lang lập tức gầm nhẹ một tiếng, nhìn chằm chằm vào thiếu niên.
. . .
"Đứa nhỏ này cuối cùng cũng sử dụng 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' rồi." Uất Trì Tuyết cười. "Lúc trước còn đơn giản nên không cần dùng."
Kỷ Nhất Xuyên gật đầu." Tiếu Nguyệt Lang có được huyết mạch Thần Ma, da lông cực kỳ cứng cỏi đến cả chiến sĩ Hậu Thiên viên mãn cùng không cách nào đâm qua được đấy. Ta đặc biệt tuyển chọn Tiếu Nguyệt Lang . . . tức là muốn ép Kỷ Ninh thể hiện toàn bộ thực lực, xem có thể phát huy được đến mức nào trong hoàn cảnh chiến đấu sống chết."
"Biểu hiện bây giờ của Ninh nhi, chàng cảm thấy thế nào?" Uất Trì Tuyết hỏi tiếp.
"." Kỷ Nhất Xuyên nhìn chăm chú xuống phía dưới. "Có thể nói là tỉnh táo."
. . .
Kỷ Ninh cầm kiếm sắc trong tay đang chạy vờn quanh Tiếu Nguyệt Lang, từng bước một đi lên.
Tiếu Nguyệt Lang cũng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, không dám đơn giản phát động tấn công. Bởi vì một khi công kích. . cũng là lúc xuất hiện sơ hở. Quyết định sống chết chỉ là trong tích tắc là có kết quả.
"Hừ." Không hề có dấu hiệu gì báo trước, thân thể Kỷ Ninh hóa thành tàn ảnh mơ hồ tiếp cận Tiếu Nguyệt Lang.
Tiếu Nguyệt Lang lập tức gào thét nhào tới, đồng thời há miệng lộ ra răng nanh, móng vuốt sắc bén cùng chộp tới Kỷ Ninh.
Xíu...uu!!
Kiếm quang lóe lên!
Trong lúc kiếm ảnh đang bay đi, kếm chiêu liên tục biến hóa chín lần nhỏ biên độ, tốc độ tăng nhanh đến mức cực kỳ đáng sợ như muốn xé nát không khí bay đi.
Xuy xuy xuy xuy ~~~ kiếm ảnh đâm thẳng vào trước ngực Tiếu Nguyệt Lang. Đơn giản chỉ cần chém được một vết thương thật lớn là máu tươi liền trực tiếp phun tung tóe ra.
"Keng." Trong lúc chém một nhát kiếm, Kỷ Ninh đồng thời dùng một kiếm khác theo sát kiếm kia chặn một trảo của Tiếu Nguyệt Lang, rồi mượn lực phản hồi để bay ra sau.
Tiếu Nguyệt Lang nhe răng gào thét trước mặt Kỷ Ninh. Ở chỗ vết thương trên lồng ngực nó, cơ bắp đang co rút lại làm tốc độ chảy máu giảm đi. Nhưng miệng vết thương thật sự quá lớn nên máu vẫn còn chảy.
Tiếu Nguyệt Lang thật sự cảm giác được cái chết đang tiến đến gần!
"Chiêu 'Điện quang hỏa thạch' thuộc 'Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên' thật sự là không tầm thường." Kỷ Ninh cảm thán nói khẽ