Mục lục
Mãng Hoang Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tầng thứ 10 Chiến Thần Điện tưởng rất khó xông vào nhưng từ sau khi trở về từ Tịch Diệt chi vực là Kỷ Ninh đã có thể xông qua rồi, chỉ vì lúc đó đệ nhị Nguyên Thần còn chưa độ qua Thiên Kiếp, dù có lấy được Thuần Dương pháp bảo cũng không dùng được nên còn đợi tới bây giờ. Lúc trước đổi được nhiều bảo vật từ Hạ Hoàng cũng đủ chữa cho La Hầu cung, tu luyện Bát Cửu Huyền Công và Trích Tinh Thủ rồi.


Lần này thì Kỷ Ninh không muốn chần chừ nữa.


Chiến tranh đã tới, hắn cũng cần những pháp bảo lợi hại. Lúc trước nhờ có Nguyên Lão Nhân mà Kỷ Ninh lấy được không ít pháp bảo lợi hại từ đám người Vô Gian Môn, trong đó có ba kiện Thuần Dương cực phẩm pháp bảo và một kiện Tiên Thiên Linh Bảo. Tiếc là ngoài Cửu Diệp Tuyết Liên có trợ lực rất lớn thì các pháp bảo khác có thể trợ giúp hắn không nhiều. Ngoài ra còn phải trợ giúp cho Dư Vi và Điện Tài tiên nhân làm chính hắn hiện giờ cũng còn đang thiếu.


“Hy vọng trong này có phi kiếm.” Kỷ Ninh đi vào Trân Bảo Điện liền thấy Hoàng Mao Đại Hùng đang chờ sẵn ở đó.


“Kỷ Ninh, lần này ngươi có thể chọn lấy một kiện trong số hai mươi hai kiện Thuần Dương pháp bảo trong này.” Hoàng Mao Đại Hùng vung tay, một cuốn sách liền bay về phía Kỷ Ninh.


“So với lần trước thì nhiều hơn có năm kiện?” Kỷ Ninh không khỏi kinh ngạc.


“Đều là Thuần Dương pháp bảo, ngươi nghĩ có thể dễ dàng có được sao?” Đại Hùng bất mãn nói.


Lần trước Kỷ Ninh chọn được Nhất Khí Cửu Nguyên châu trong số mười tám kiện nên còn lại mười bảy kiện. Lần này số lượng nhiều hơn năm kiện. Thực tế, nếu lần trước Kỷ Ninh đủ điều kiện thì năm kiện này cũng đã nằm trong danh sách đó rồi.


“Đợi tới khi ngươi trở thành Thiên Thần, thành chủ nhân của Trích Tinh phủ thì ngươi sẽ có bảo vật tốt hơn, hiện giờ vẫn phải dựa theo quy định của chủ nhân đặt ra.” Đại Hùng nhìn Kỷ Ninh bảo.


Kỷ Ninh mỉm cười, cúi xuống nhìn cuốn sách lòng đầy hy vọng. Hắn hy vọng sẽ có Thuần Dương cực phẩm phi kiếm, đó là pháp bảo mà đệ nhị Nguyên Thần của hắn thi triển Đại Thiên kiếm trận rất cần.


“Quả thực bất phàm!” Kỷ Ninh nhìn vào liền nín thở.


Những Thuần Dương pháp bảo mà Tam Thọ đạo nhân cất giữ đều không tầm thường, không phải là những pháp bảo mà những Thiên Thần Chân Tiên bình thường có thể so sánh được.


Có một kiện trong năm kiện pháp bảo mới được bổ sung gọi là Cửu Tử Mẫu Vô Hình Câu xếp thứ nhất, là do chín kiện Thuần Dương cực phẩm độc câu cùng tám mươi mốt kiện Thuần Dương trung phẩm độc câu hợp thành Cửu Tử Mẫu đại trận, có thể định hư không để địch nhân không sử dụng được Đại Na Di. Ngoài ra tốc độ trận pháp cực nhanh, uy lực kinh người.


Tiếc là thứ Kỷ Ninh cần lại là phi kiếm chứ không phải độc câu.


“Hai bộ phi kiếm này…” Kỷ Ninh lộ vẻ vui mừng vì trong năm bộ mới này lại có đến hai bộ phi kiếm. Xem ra Đại Hùng cũng vì mình mà bỏ ra không ít tâm tư.


Một bộ phi kiếm chính là Tam Thanh kiếm, là do ba thanh Thuần Dương cực phẩm phi kiếm tạo thành, do lãnh tụ của Đạo Môn là Tam Thanh đạo nhân tự tay luyện chế. Ba thanh phi kiếm cực phẩm này hiển nhiên là bất phàm.


Kiếp trước sống trên Địa Cầu, Kỷ Ninh có nghe về truyền thuyết Tam Thanh, bây giờ chính thức bước chân vào tầng lớp tu tiên giả, lại bái Bồ Đề Lão Tổ là sư phó thì mới biết. Trong những thần thoại ở Địa Cầu trước kia, nói tới Nguyên Thủy Thiên Tôn, Linh Bảo Thiên Tôn và Đạo Ác Đức Thiên Tôn thực ra đều là một, là do Tam Thanh đạo nhân hóa thân mà thành. Tam Thanh đạo nhân là lãnh tụ của Đạo Môn, có thực lực đứng đầu trong tam giới. Có thể so sánh với hắn sợ rằng cũng chỉ có Nữ Oa nương nương từng rời khỏi tam giới tiến vào vô tận hỗn độn mà thôi.


Bộ phi kiếm còn lại chính là A Nan Phổ Thế kiếm.


Gọi là A Nan vì người tạo ra là lãnh tụ Phật Môn trước kia từng là người hầu. Tuy chỉ là người hầu nhưng cũng là tồn tại đạt cấp bậc Đạo Tổ. Trong Phật Môn có địa vị cực cao, thực lực đủ đứng trong tốp 10.


A Nan Phổ Thế kiếm có chín thanh Thuần Dương cực phẩm phi kiếm, sắc bén vô cùng, có thể trảm thế gian khổ ách.


“Không ngờ hai bộ phi kiếm này, một bộ là do lãnh tụ Đạo Môn, một bộ lại là do A Nan Phật Tổ trong Phật Môn thế gia tạo ra.” Kỷ Ninh nở nụ cười mãn nguyện. Hắn tuy là đệ tử của Bồ Đề, lại biết chút ít thần thông bí thuật của cả Đạo gia và Phật gia nhưng cũng chưa được tính là đệ tử của hai nhà. Trong trận chiến sắp tới, Đạo Môn và Phật Môn đều đứng về trận doanh của Nữ Oa nương nương, có thể coi là hảo hữu với Kỷ Ninh.


“Ngươi chọn xong rồi hả?” Đại Hùng hỏi.


“Ta chọn A Nan Phổ Thế kiếm.” Kỷ Ninh cười nói, “bộ phi kiếm này có chín thanh Thuần Dương cực phẩm phi kiếm, dùng làm hạch tâm thì Đại Thiên kiếm trận của ta thực lực sẽ tăng vọt.”


“Tốt lắm.” Đại Hùng nói xong thì vung tay.


“Vụt.”


Ở sâu bên trong những pháp bảo đang lơ lửng phía trên Trân Bảo Điện bỗng xuất hiện một chấn động cường đại, sau đó rơi xuống chín chuôi phi kiếm lơ lửng trước mặt Kỷ Ninh, đồng thời từ chín lưỡi phi kiếm này bay ra chín tiểu hòa thượng toàn thân phát ra kim quang. Các tiểu hòa thượng đầu trọc đều mặc hoàng y, chỉ khoảng bảy tám tuổi.


Mỗi vị tiểu hòa thượng đều tỏa ra khí tức lặng lệ cùng sát ý vô tận.


“Ngươi chính là chủ nhân mới của chúng ta?” Một tiều hòa thượng cất lời.


“Đúng vậy.” Kỷ Ninh gật đầu.


“Ngươi có nguyện sẽ chém giết thế gian khổ ách, tạo phúc cho vô tận chúng sinh không?” Tiểu hòa thượng hỏi tiếp.


Kỷ Ninh cười đáp: “Hôm nay tam giới nổi lên đại kiếp nạn, ta tất nhiên sẽ phải đại khai sát giới. Ta cùng với người luyện chế ra các ngươi là A Nan Phật Tổ thuộc về cùng một trận doanh đó.”


Chín tiểu hòa thượng nghe vậy thì đều chắp tay trước ngực.


“A di đà Phật.”


Có chín kiện Thuần Dương cực phẩm phi kiếm làm hạch tâm cùng mấy trăm Tiên giai cực phẩm phi kiếm phụ trợ bên ngoài, uy lực của Đại Thiên kiếm trận đã vượt qua uy lực của Cửu Diệp Tuyết Liên. Dù Cửu Diệp Tuyết Liên là thượng phẩm Tiên Thiên Linh Bảo nhưng Thuần Dương cực phẩm phi kiếm có thể so với Tiên Thiên trung phẩm, chín kiện phi kiếm hợp thành đại trận tất nhiên có lực trấn áp. Hơn nữa Cửu Diệp Tuyết Liên sở trường vây khốn địch, Tiên Kiếm lại sở trường tiến công.


***


Mùng 6 tháng 8, bóng tối dần tan đi.


“Chúng ta đi thôi.”


Thông Hợp Thiên Tiên, Kỷ Ninh mặc hắc sắc đạo bào, Điện Tài tiên nhân cùng hơn hai trăm Tán Tiên trùng điệp bay lên không trung, trực tiếp Xuyên Toa Hư Không rời đi.


Hơn hai trăm Tán Tiên này là toàn bộ Tán Tiên của An Thiền quận. Số lượng Tán Tiên của các môn phái trong An Thiền quận như Liệt Thiên Kiếm phái, Đông Hà thị, Lạp Long thị còn nhiều hơn của Hắc Bạch học cung, giờ phút này đều xuất ra toàn bộ theo lệnh của Hạ Hoàng.


“Thật đúng là chiến tranh, tất cả Tán Tiên và Thiên Tiên đều phải xuất trận.” Nhìn thấy hơn hai trăm Tán Tiên tập hợp một chỗ, Kỷ Ninh cũng âm thầm thốt lên cảm khái.


Trên không trung Vương đô Đại Hạ.


Từng đạo không gian chấn động, sau đó xuất hiện từng nhóm đội ngũ Thiên Tiên và Tán Tiên. Đội ngũ ít thì hơn mười người, nhiều thì có tới mấy ngàn. Nếu Thiếu Viêm thị không đầu nhập Vô Gian Môn, tất cả Tán Tiên ở ba quận đó hợp lại quả thực phải tới mấy ngàn.


Hôm nay đúng là một ngày đặc biệt. Vô số người dân ở Vương đô Đại Hạ ngẩng đầu nhìn lên không, xem các Tán Tiên, Thiên Tiên bình thường đều cao cao tại thượng cùng nhau xuất hiện.


“Nhiều như vậy?”


“Ít nhất cũng là Tán Tiên a!”


Những cư dân ở Vương đô đều nhìn tới ngây người.


Trên không trung, các tiên nhân vẫn như lưu tinh liên tiếp hướng về phía hoàng cung Đại Hạ bay tới.


“Vụt.” Kỷ Ninh cùng hơn hai trăm Tán Tiên ở An Thiền quận cũng xuất hiện.


“Nhiều thật!” Kỷ Ninh nhìn thấy một màn này thì không khỏi cảm thấy rung động cùng sợ hãi. “Mỗi người trong đám Thiên Thần Chân Tiên này, nếu một mình chiến đấu với họ đều sẽ rất nguy hiểm a.”


Kỷ Ninh nhìn Dư Vi ở bên cạnh, lúc này bụng bầu đã nhô lên. Bản thân hắn là Thần Ma, Dư Vi là Thiên Tiên nên thời gian thụ thai sẽ tương đối lâu dài. Đối với chuyện này Kỷ Ninh thầm nghĩ. “Sư tỷ đang mang bầu không thích hợp chém giết, tới lúc đó ta phải nói với Hạ Hoàng một câu mới được.”


Ngay sau đó, đám người Kỷ Ninh cùng hơn hai trăm Tán Tiên của An Thiền quận cũng hướng hoàng cung bay tới.


Trên quảng trường hoàng cung, số người tụ tập đã nhiều như hải dương.


Lúc truyền lệnh Hạ Hoàng đã có nói, phải là Thiên Tiên môn mới được tới tập hợp ở Thiên Mang điện, vì số lượng Tán Tiên quá nhiều, Thiên Mang điện không thể chứa đủ. Chẳng lẽ lại để cho các tiên nhân chen chúc đứng cùng một chỗ! Như lúc khai mở Tiên Duyên đại hội lần trước, điện chủ của Thiên Mang điện cũng chỉ chứa được mấy ngàn người mà thôi.


“Các ngươi ở đây.” Thông Hợp Thiên Tiên phân phó.


Hơn hai trăm Tán Tiên liền hạ xuống, còn Dư Vi cùng Điện Tài tiên nhân, Kỷ Ninh và Thông Hợp Thiên Tiên hướng điện chủ Thiên Mang điện bay đi.


Bên trong điện chủ Thiên Mang điện lúc này đã tụ tập phần lớn Thiên Tiên của 3600 quận, bao gồm cả tứ hải chi địa. Dù Vô Gian Môn có nhiều chiêu bài lôi kéo dụ dỗ nhưng đa phần những Thiên Tiên này từ xa xưa đã phụ thuộc dưới trướng Xích Minh Đạo Tổ nên số lượng Thiên Tiên còn lại tụ tập ở đây hôm nay vẫn còn rất nhiều.


“Nhiều quá!” Kỷ Ninh cùng mấy người đi vào điện chủ thấy vậy thì đều nín thở một hồi.


“Có lẽ còn nhiều hơn sáu, bảy ngàn người.” Kỷ Ninh đưa mắt nhìn qua liền ước chừng.


“Kỷ Ninh đạo hữu!”


“Bắc Minh đạo hữu!”


“Bắc Minh đạo hữu!”


Kỷ Ninh vừa xuất hiện liền có không ít Thiên Tiên hướng tới chào hỏi, một số khác hướng tới Thông Hợp Thiên Tiên và Dư Vi cùng Điện Tài tiên nhân, nhưng đa phần là thi lễ với Kỷ Ninh.


Dù sao, Thông Hợp Thiên Tiên cũng đã ẩn cư quá lâu, Điện Tài tiên nhân có danh khí không lớn. Dư Vi thì tốt hơn một chút vì dù sao cũng là đệ tử của Lữ Đạo Tổ. Còn Kỷ Ninh hắn vốn được ví như yêu nghiệt, lúc còn là Phản Hư đã có thực lực chống lại chín Thiên Tiên của Thiếu Viêm thị, hắn còn là đệ tử của Đạo Tổ, thực lực cao thâm khó dò.


Những điều đó làm cho các Thiên Tiên môn dù không cùng Kỷ Ninh có giao tình thì cũng không muốn gây phiền toái cho sau này, tất cả đều hướng Kỷ Ninh giao hảo.


“Thiên Tiên thật nhiều!” Dư Vi ở bên cạnh không khỏi rung động.


“Mỗi bộ tộc đều có không ít những lão gia hỏa đã sớm ẩn cư, các thế lực lớn tới cùng có bao nhiêu Thiên Tiên vẫn còn là một câu hỏi chưa có lời giải đáp. Lần đại nạn tam giới này, Hạ Hoàng tự mình ra lệnh cũng không khác gì Xích Minh Đạo Tổ ra lệnh, bọn họ nào dám không xuất hiện. Dưới trướng Xích Minh Đạo Tổ quả thực có rất nhiều Thiên Tiên.” Thông Hợp Thiên Tiên nói. “Đám người trước giờ chỉ ẩn cư nay lại xuất hiện, số lượng Thiên Tiên tất nhiên là nhiều rồi.”


Thời gian qua đi, đám Thiên Tiên vẫn còn đang kéo tới, rất nhanh đã đạt gần một vạn.


“Tại sao đến một Thiên Thần Chân Tiên cũng không có?” Điện Tài tiên nhân nghi hoặc hỏi.


“Thiên Thần Chân Tiên chắc đã được Hạ Hoàng trực tiếp mời qua. Dù sao so với chúng ta thì bọn họ vẫn có địa vị cao hơn một chút.” Thông Hợp Thiên Tiên trả lời.


Lại qua hơn một canh giờ nữa, tất cả Thiên Tiên môn trong điện chủ Thiên Mang điện đã an tọa, trước mặt bọn họ là những chiếc bàn dài.


“Bệ hạ tới!…”


Tất cả Thiên Tiên đều quay đầu nhìn lại.


Hạ Hoàng mặc hắc bào bước ra từ cửa hông đại điện, sau lưng là mấy người đều có khí tức của Thiên Thần Chân Tiên, ước chừng khoảng năm người. Hạ Hoàng ngồi xuống hoàng tọa, quan sát phía dưới một lượt.


“Bái kiến bệ hạ.” Cả đám Thiên Thần Chân Tiên đồng thời khom người hô lên.


“Bái kiến bệ hạ.” Hơn vạn Thiên Tiên cùng đứng dậy, khom người cung kính hô.


Hạ Hoàng ngồi trên hoàng tọa nhìn xuống. Hắn ngồi ở ngôi cao đã không ít năm, nhưng cũng là lần đầu tiên được thấy cảnh vạn tiên triều bái như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK