Mười hai cái tên được lần lượt nhắc tới: Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu, Kỷ Ninh, Lạp Tháp chân nhân, Thiếu Viêm Hiên, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân, Cửu Tử chân nhân, Bạch Long chân nhân, Càn Nhất chân nhân, Quy Nguyên chân nhân, Kim Ô chân nhân.
"Mười hai cái tên đứng đầu đã được tìm ra."
"Nam Hải ta có Mộc Truyền chân nhân."
"Bắc Hải ta có Kim Ô chân nhân."
"Quận Khúc Xương ta có Bạch Long chân nhân."
"Các ngươi thì tính cái gì. Quận An Thiền ta có tận hai người là Kỷ Ninh và Lạp Tháp chân nhân cơ."
Thiên hạ có ba ngàn sáu trăm quận mới có mười hai người mà quận An Thiền có tới hai người, lại còn đều là người Hắc Bạch Học cung!
Ngũ Phong tiên nhân cười tới rách cả miệng, sái cả quai hàm, cầm hồ lô rượu lên uống cực kỳ sướng, liên tục dùng thần thức truyền âm: "Sao, môn chủ Vạn Thú Môn? Ha ha, đúng vậy, ta là Ngũ Phong. Đúng vậy, Kỷ Ninh và tiểu lôi thôi kia đều là đệ tử Hắc Bạch Học cung. Phải nói thêm nữa là Dư Vi - đệ tử Hắc Bạch Học cung ta cũng vì bị trúng độc, chứ nếu không thì cũng đã có tên trong chín mươi sáu người đứng đầu rồi. Không chừng lại cũng có thể vào nhóm mười hai người ấy chứ! Cái gì, muốn trao đổi đệ tử với Hắc Bạch Học cung ta sao? Muốn đi quan sát 'Hắc Bạch Đồ' của Hắc Bạch Học cung à? Không thành vấn đề. Đệ tử Hắc Bạch Học cung ta cũng sẽ tới xem 'Vạn Thú' ở Vạn Thú Môn các ngươi, thế có được không?"
"Hướng Thiên tộc? Hướng Thiên tộc các ngươi muốn đưa đệ tử tới Hắc Bạch Học cung ta sao? Việc này, việc này. . .Dù sao Hắc Bạch Học cung ta cũng chỉ nằm trong thành An Thiền, có diện tích rất nhỏ. Đệ tử cũng không thể nhiều quá được! Cho nên mỗi lần thu đệ tử đều cực kỳ hà khắc. Cái gì! Hướng Thiên tộc các ngươi muốn phái một đội ngũ sứ giả tới Hắc Bạch Học cung ta sao? Được. Hắc Bạch Học cung ta nhất định sẽ tiếp đãi thật tốt."
Cực kỳ nhiều người tìm tới Ngũ Phong tiên nhân.
Phải biết rằng Hướng Thiên tộc, Vạn Thú Môn đều là những thế lực hàng đầu ở vương triều Đại Hạ, từ Thiên Tiên lão tổ ở kia, họ biết được 'Lạp Tháp chân nhân chính là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế'. Hơn nữa Kỷ Ninh lại chói sáng tới vậy.
Nên những thế lực lớn này đều cảm thấy kỳ quái.
"Tự nhiên một môn phái nhỏ như thế mọc ra một tên yêu nghiệt tuyệt thế thì còn coi như là nhà họ có vận may. Thế nhưng lập tức mọc ra tới tận hai người lận. Tới cả vương triều Đại Hạ mà mới có mười hai người. Hơn nữa lại còn một người là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế. E là Hắc Bạch Học cung này chính là một trong những nơi có số mệnh hội tụ ở vương triều Đại Hạ ta."
"Đúng là nơi số mệnh hội tụ."
Rất nhiều thế lực lớn đều suy đoán như vậy.
Số mệnh nhìn không thấy sờ không được. Nhưng luôn có chỗ số mệnh lớn! Tới cả việc chọn vương đô cho Đại Hạ cũng là do hoàng đế Đại Hạ mời một vị bản lĩnh lớn tìm nơi số mệnh hội tụ, sau đó bày ra cả đại trận trấn thủ thế giới ở đó.
"Nhất định phải đưa đệ tử của bộ tộc vào đó. Nơi đó chính là nơi số mệnh hội tụ. Đệ tử bộ tộc ta mà tới đó sẽ giúp cho số mệnh tăng thêm."
"Ừ, ta cũng phải tới Hắc Bạch Học cung quan sát Hắc Bạch Đồ mới được."
. . .
. . .
Chủ điện Thiên Mang Điện.
Một canh giờ đã trôi qua.
Hoàng đế bệ hạ ngồi trên ngai vàng cao cao, trong tay xuất hiện một bức họa. Đúng là pháp bảo Thuần Dương 'Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ'. Bức họa được mở ra, sau đó mười hai đường sáng bay ra từ đó, đáp trên mặt đất. Đúng là đám mười hai người Kỷ Ninh, Lạp Tháp chân nhân.
"Bái kiến bệ hạ." Đám người Kỷ Ninh đều quỳ sát đất.
"Ừ."
Hoàng đế Đại Hạ vừa lòng gật đầu. Hắn có thể cảm nhận lờ mờ thấy qua ba ngày, mười hai người dưới kia đều đã có chút tiến bộ. Trong đó hẳn là có người tiến bộ không ít.
"Bây giờ chính là thời gian quan trọng nhất của đại hội Tiên Duyên. Cuối cùng trong mười hai người các ngươi sẽ tìm ra ba người. . .Ba người này chắc chắn sẽ có một người được sư tôn ta chọn làm đệ tử." Hoàng đế Đại Hạ mở miệng nói. "Việc này không thể chậm trễ. Vòng quyết đấu thứ tư bắt đầu luôn, trận đầu là Lạp Tháp chân nhân Hắc Bạch Học cung đánh với tán tu Cửu Tử chân nhân. Những người khác đều về chỗ tạm nghỉ. Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu."
Đám người Kỷ Ninh, Hạ Mang Tử Sơn đều kinh ngạc.
Lạp Tháp chân nhân đấu với Cửu Tử chân nhân?
Cửu Tử chân nhân cực kỳ lợi hại. Cho tới giờ vẫn còn chưa lần nào đánh hết sức. Mà Lạp Tháp chân nhân thì lại được nhóm Thiên Tiên lão tổ cực kỳ tôn sùng. Đám Hạ Mang Tử Sơn đã sớm nghe Thiên Tiên lão tổ khen Lạp Tháp chân nhân, bảo cả đám bọn họ phải cẩn thận với Lạp Tháp chân nhân. Dường như Lạp Tháp chân nhân chính là kẻ mạnh nhất.
Được Thiên Tiên lão tổ nhắc nhở, cả đám bọn họ đều cực kỳ cẩn thận với Lạp Tháp chân nhân.
Lạp Tháp đánh với Cửu Tử?
Nhanh như vậy sao?
Mà hai người Lạp Tháp chân nhân, Cửu Tử chân nhân cũng liếc mắt nhìn nhau rồi đi tới đại trận phong cấm bên ngoài.
. . .
Ở chủ điện Thiên Mang Điện, chín tên Thuần Dương chân tiên tranh luận.
"Hạ Mang, đầu ngươi lú lẫn rồi à?" Xích Cực chân quân cau mày nói. "Lúc này mới vòng thứ tư, tìm ra sáu người mạnh nhất. Thế mà tại sao ngươi đã cho Cửu Tử chân nhân và Lạp Tháp chân nhân quyết đấu với nhau rồi? Cửu Tử chân nhân kia đã sớm nắm giữ năm Đạo hoàn chỉnh, hơn nữa thần thông, pháp môn của nàng tu luyện đều là loại cực kỳ mạnh mẽ. Người này có thực lực cực kỳ tuyệt vời! Hiện giờ mới có xếp hạng mười hai, nhưng người này hoàn toàn có khả năng đứng đầu. Lạp Tháp chân nhân thì lại là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế, cũng phải xếp hạng đầu luôn. Để hai người bọn họ đánh nhau thì không phải là sẽ có một kẻ bị loại ra sao?"
"Đúng là quá sớm, hai ngươi bọn họ không nên đánh nhau sớm thế." Bồ tát Đại Thế Chí cũng từ tốn nói.
"Các ngươi tưởng ta không biết Cửu Tử chân nhân lợi hại sao?" Hoàng đế Đại Hạ lắc đầu.
"Hạ Mang cũng có nỗi khổ." Lã Động Tân lắc đầu. "Thật ra đã tới tận giờ thì ta cũng nhìn vừa ý được khoảng tám người, nhưng mười hai người lại phải loại ra sáu người! Cho nên bất kể ghép cặp thế nào thì trong tám người ta vừa ý cũng ít nhất bị loại ra hai người."
Hoàng đế Đại Hạ gật đầu: "Đúng vậy, tới giờ phút này, trong mười hai người này có bảy người mạnh nhất là Hạ Mang Tử Sơn bộ tộc ta, Kỷ Ninh, Kim Ô chân nhân, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân, Lạp Tháp chân nhân, Cửu Tử chân nhân! Bất kể là ghép cặp thế nào thì cũng phải có hai trong bảy người này phải đánh với nhau. Ta lại nghĩ. . .Lạp Tháp chân nhân là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế nên chắc chắn sư tôn sẽ không chọn người này làm đệ tử. Mà Cửu Tử chân nhân lại là nữ tử duy nhất trong bảy người. Cho nên ta cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, cho luôn Lạp Tháp chân nhân đấu với Cửu Tử chân nhân. Ai thắng thì đi tiếp."
"Ngươi thật dứt khoát."
"Không ngờ để Cửu Tử chân nhân đánh với Lạp Tháp chân nhân là vì nàng là nữ tử?" Cả đám Thuần Dương chân tiên không khỏi nở nụ cười.
. . .
Ba người Kỷ Ninh, Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt ngồi ở phía sau Diên Vương, nhìn về phía đại trận phong cấm xa xa ngoài đại điện. Trong đại trận có hai người là một thiếu niên mập mạp nhếch nhác và một cô gái cực kỳ bẩn thỉu.
"Hai người này đều bẩn vô cùng. Cho đánh với nhau là đúng rồi." Uất Trì Tích Nguyệt nói khẽ.
"Có điều đều rất lợi hại." Dư Vi khen.
"Đúng là lợi hại. Cửu Tử chân nhân đã đeo bao tay màu bạc vào. Nàng chưa bao giờ biểu hiện thực lực ra. Tuy ta đã giao đấu với nàng nhưng lần đó nàng vẫn còn chưa dùng tới pháp bảo." Kỷ Ninh cẩn thận xem. "Đại sư huynh cũng sâu không lường được. Trận chiến này thật khó đoán."
Từng người đều phải chú ý tới trận chiến này, nhưng nhóm Thuần Dương chân tiên thì lại không chú ý lắm.
Lạp Tháp chân nhân? Đệ tử Huyền Vũ Đại Đế?
Cửu Tử chân nhân? Đã sớm bị bọn họ phát hiện ra ngộ ra năm Đạo hoàn chỉnh, lại có thân thể như pháp bảo.
"Đánh rồi." Uất Trì Tích Nguyệt nhìn chằm chằm vào.
Kỷ Ninh cũng phải rụt con ngươi lại. "Cuối cùng cũng đánh rồi. Cửu Tử chân nhân thật đáng sợ." Cửu Tử chân nhân kia chưa từng đánh hết sức lần nào. Khi giao đấu với mình cũng chỉ là dây dưa. Nhưng lúc này, Cửu Tử chân nhân đấu với Lạp Tháp chân nhân thì lại chủ động tấn công điên cuồng!
Cửu Tử chân nhân đeo bao tay vào làm cho sáu bàn tay biến thành vũ khí cực kỳ đáng sợ!
Giết!
Khi thì như đao, sắc bén vô cùng.
Khi thì như nước, nhẹ nhàng quấn quanh.
Cửu Tử chân nhân quấn lấy Lạp Tháp chân nhân, tấn công điên cuồng. Hai người bọn họ đều thi triển ra thần thông biến thành hai người cao lớn ba đầu sáu tay.
"Đây là Đại Đạo gì vậy?" Kỷ Ninh nhíu mày. Đòn tấn công của Cửu Tử chân nhân thật quá kỳ quái, tạo cho người khác một cảm giác gì đó khó chịu. Các loại đòn tấn công không ngừng được thay đổi, cực kỳ khó lường. "Chắc chắn không phải loại nổi tiếng. Ít nhất là ta chưa bao giờ thấy Đại Đạo này."
. . .
"Đại Đạo Sinh Tử! Tiểu cô nương này thật có dã tâm. Đại Đạo Sinh Tử là một Đạo Đạo cấp cao, cực kỳ khó đi. Vậy mà nàng lại dám đi Đại Đạo này." Lã Động Tân lắc đầu thổn thức. "Có điều nếu đạt tới cảnh giới nhất định ở Đại Đạo này thì việc độ kiếp thành Thiên Tiên cũng sẽ dễ dàng đi không ít."
Thái Cực, Kiếm Đạo, Đao Đạo chỉ là những Đạo vận dụng kỹ xảo!
Còn Đạo Đạo Sinh Tử lại chính là Đạo ẩn chứa ảo diệu của sống chết, đồng thời còn ẩn chứa cả kỹ xảo thay đổi sống chết.
Đây là một loại Đạo vừa ảo diệu của nhiều loại Đạo lại vừa là Đại Đạo có kỹ xảo thi triển! Cực kỳ khó tu luyện. Thậm chí so với Kiếm Đạo, Đao Đạo thì nó còn khó hơn rất nhiều.
"Thú vị đây."
"Nữ tử kia quả thật lợi hại."
. . .
Cửu Tử chân nhân điên cuồng tấn công. Khi thì hung ác như Tử thần vẫy gọi, khi thì nhẹ nhàng như cái vuốt của mẹ. Sống chết thay đổi làm cho Lạp Tháp chân nhân bị chèn ép trong lúc nhất thời.
Có điều. . .
Lạp Tháp chân nhân thật sự quá vững chái, vừa thi triển ra đại thần thông Huyền Vũ lại vừa thi triển ra Đại Đạo Thái Cực!
Trong lúc nhất thời, Lạp Tháp chân nhân như cái mai rùa quay tròn, phòng thủ không có kẽ hở. Đại thần thông Huyền Vũ vốn là loại chuyên phòng thủ, mà Đại Đạo Thái Cực thì lại còn chuyên phòng thủ hơn nữa.
"Đáng chết." Cửu Tử chân nhân tức giận gầm lên, điên cuồng hơn cả trước.
Lạp Tháp chân nhân lại cực kỳ nhàn nhã. sáu cánh tay tạo thành sáu cái bàn quay đỡ lại toàn bộ đòn tấn công.
"Phù!"
Giống như con rắn nhả độc.
Lạp Tháp chân nhân vẫn phòng thủ kín kẽ như cái mai rùa từ lúc đầu tới giờ bỗng nhiên đột ngột chọc một bàn tay ra. Tay hắn như một con rắn đâm thẳng ra! Đòn đánh hung hăng đánh đúng vào chỗ sơ hở của Cửu Tử chân nhân làm cho hõm vai của nàng bị chặt đứt, một cánh tay bay ra.
"Vù vù. . ." Sau khi ra tay xong, Lạp Tháp chân nhân đột nhiên trở nên cuồng bạo như một ngọn núi lửa ngủ yên bỗng phu trào. Sáu bàn tay của hắn như sáu con rắn độc cực kỳ hung hãn.
Phòng thủ tới không có kẽ hở.
Tấn công thì lại cay độc đáng sợ.
"Tới hay lắm. Chỉ sợ ngươi không rụt lại được thôi!" Cửu Tử chân nhân lại không sợ mà còn lấy làm vui mừng. Nếu quả thật đối phương cứ thế phòng thủ thì không chừng nàng bị tiêu hao hết thần lực mà thua oan ấy chứ.
Cửu Tử chân nhân lập tức lao thẳng lên đối công, đồng thời cánh tay vừa đứt của nàng cũng nhanh chóng mọc ra.
Hai người đúng là có đủ thực lực để đứng đầu!