- Chuyện này chúng ta cũng không biết.
Người tu hành thấp bé nói.
- Không biết?
Kỷ Ninh nhướng mày, sát khí nồng đậm.
Người tu hành cao gầy bên cạnh lên tiếng:
- Có thể là Cửu Trần Giáo!
- Đúng thế.
Người tu hành thấp bé chấn động, hắn lập tức nói:
- Rất có thể là Cửu Trần Giáp truyền tin tức, những năm qua Cửu Trần Giáp bức bách rất lợi hại, xem ra muốn đoạt lấy Đông Kỳ Vực.
- Cửu Trần Giáo?
Kỷ Ninh sững sờ.
Đông Kỳ Đạo Quân sáng tạo Đông Kỳ Phái, thống lĩnh cương vực này.
Tuy chung quanh hỗn loạn, có vài phương thế lực, trong đó bá đạo nhất chính là Cửu Trần Giáo, sáng tạo Cửu Trần Giáo là chín Đạo Quân! Giáo chủ hiện tại, ba vị phó giáo chủ đều là Đạo Quân tứ bộ. Tuy tưực lực Đông Kỳ Đạo Quân quá mạnh mẽ, Cửu Trần Giáo không sợ, thực sự không muốn trêu chọc.
- Cửu Trần Giáp ngàn năm qua bức bách rất lợi hại, hơn nữa Đông Kỳ Phái lại chết mất một Đạo Quân trong ngàn năm qua, hôm nay chỉ còn lại có một vị.
Người tu hành thấp bé nói ra.
- Đông Kỳ Phái lại chết một vị Đạo Quân?
Kỷ Ninh biến sắc, nói:
- Chết là ai?
Đông Kỳ Phái, lúc trước có Đông Kỳ Đạo Quân, Hoàng Phủ Đạo Quân, Lôi Tân Đạo Quân ba vị.
Đông Kỳ Đạo Quân là Đạo Quân nghịch thiên biên giới hợp đạo.
Hoàng Phù Đạo Quân, Lôi Tân Đạo Quân đều là Đạo Quân tam bộ, trong đó thực lực Hoàng Phủ còn mạnh hơn một bậc.
- Chết là Hoàng Phủ Đạo Quân.
Người tu hành thấp bé nói:
- Nghe nói đi ra ngoài mạo hiểm và chết đi, lúc đó tin tức Đông Kỳ Đạo Quân chết đi đã qua mấy trăm năm, Hoàng Phủ Đạo Quân cũng chết mất, nào có trùng hợp như vậy, rất có thể là Cửu Trần Giáo phái đại năng chặn giết Hoàng Phủ đạo Quân ở bên ngoài ah.
- Đông Kỳ Phái, chẳng phải chỉ còn một Đạo Quân?
Đan Bảo cũng kinh ngạc.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ, Na Á đều có chút giật mình.
Vốn cho rằng chuyến đi này nhẹ nhõm, bởi vì Hoàng Phủ Đạo Quân thực lực là mạnh nhất, lại có trận pháp cấm chê trong hang ổ bảo hộ, lại bằng vào một ít bảo vật kỳ vật, tự bảo vệ mình vẫn làm được.
Ai biết cục diện hiện tại ác liệt như thế.
- Hai người các ngươi có thể đi.
Kỷ Ninh phân phó, hắn cũng không quan tâm hai tên Thế Giới Cảnh có nói ra ngoài hay không.
- Dạ dạ phải
Hai gã Thế Giới Cảnh liền đáp.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Na Á lại phiền não.
- Chuyện lần này có chút phiền phức.
Kỷ Ninh cau mày nói:
- Đông Kỳ Đạo Quân chết không đến tám trăm năm đã có tin hắn chết truyền đi, Đông Kỳ Phái không đến mức ngu xuẩn tiết lộ tin tức. Hẳn là thế lực đối địch! Hoặc là dựa vào suy diễn một đạo, hoặc là dựa vào phương pháp tình báo, cuối cùng đạt được tin tức này. Hơn nữa sau khi Đông Kỳ chết không được bao lâu, Hoàng Phủ ra ngoài mạo hiểm lại chết, có lẽ là thực trùng hợp cũng có thể bị chặn giết. Nếu như là bị chặn giết, như vậy mục tiêu cuối cùng nhất chính là ‘Đông Kỳ Phái’.
- Ân.
Đám người Đan Bảo, Tô Vưu Cơ, Na Á cũng phiền não.
- Ta lại sưu tập tin tức.
Kỷ Ninh tiếp tục hành tẩu trong thành Đông Kỳ, trải qua điều tra nhiều lần, tình huống cũng rõ ràng.
Cửu Trần Giáo...Nó thật sự chiếm lĩnh Đông Kỳ Vực.
Mà Đông Kỳ Phái chỉ còn lại Lôi Thân Đạo Quân tọa trấn Đông Kỳ Phái.
...
Nửa ngày sau.
- Ba người các ngươi tạm thời vào động thiên đi, nếu không mấy Đạo Quân đến thăm, đặc biệt là còn có một Đạo Quân tứ bộ sẽ làm Đông Kỳ Phái sợ hãi, bọn họ hiện tại là chim sợ cành cong.
Kỷ Ninh và Tô Vưu Cơ bọn hắn nói xong.
- Vâng, chủ nhân.
Đám người Tô Vưu Cơ tuân lệnh.
Kỷ Ninh thu ba người Tô Vưu Cơ vào pháp bảo, hắn đạp lên hư không và ba thẳng về phía Đông Kỳ Phái.
Chỉ một lát sau.
Bầu trời lờ mờ, trong Đông Kỳ Phái có tầng tầng trận pháp cấm chế bộc phát ra ngoài, hào quang năm màu tỏa ra uy năng mênh mông.
Kỷ Ninh bay thẳng tới cửa chính Đông Kỳ Phái và đồng thời bị chặn đường.
- Đạo Quân dừng lại.
Đệ tử trông coi cửa chính Đông Kỳ Phái lúc này hô lên.
Kỷ Ninh tươi cười dừng lại, nói:
- Ngươi nhanh chóng đi truyền lời, nói ta mang di mệnh Đông Kỳ Đạo Quân đến đây, kính xin Lôi Tân Đạo Quân gặp ta.
- Mang di mệnh của lão tổ?
Tên đệ tử trông cửa kinh hãi, chẳng lẽ lão tổ nhà mình thật sự có di mệnh gì đó, nhưng vì cái gì pháp thân của lão tổ trước khi chết không nói? Cũng có thể là lão tổ chết quá đột ngột, pháp thân chưa kịp nói? Lúc này liền đáp:
- Đạo Quân mà lại chờ đợi một lát, ta đi truyền lời.
...
Trong Đông Kỳ Phái.
Gương mặt Lôi Tân Đạo Quân phát tím, chòm râu quăn xoắn nhìn như kẻ dã man, nhưng trên thực tế tu hành vô tận tuế nguyệt cũng rất lão thành, bình thường Đông Kỳ Phái đều do hắn chủ trì, như Đông Kỳ Đạo Quân, Hoàng Phù Đạo Quân đều xông xáo ra ngoài mạo hiểm, ai nghĩ tới hiện tại Đông Kỳ Đạo Quân, Hoàng Phù Đạo Quân một trước một sau gặp chuyện không may.
- Ai.
Lôi Tân Đạo Quân ngẫm lại và thở dài.
- Sư phó, cơ nghiệp Đông Kỳ Phái ta tồn tại vô tận tuế nguyệt, không thể buông tha như thế.
Hai đệ tử áo bào màu vàng ngồi bên cạnh Lôi Tân Đạo Quân lên tiếng, trong đó một đệ tử áo bào vàng mặt tái lên tiếng.
- Bất kể là ai, muốn diệt Đông Kỳ Phái chúng ta cũng phải nguyên khí đại thương.
Một đệ tử áo bào vàng khắc bộ dạng ục ịch nói chuyện đầy sát khí.
Lôi Tân Đạo Quân lại lắc đầu:
- Lão tổ hắn là Đạo Quân cực kỳ yêu nghiệt, rất cường đại, vô tận tuế nguyệt hắn lưu lại căn cơ cho Đông Kỳ Phái rất kiên cố. Hiện tại có thể giữ vững Đông Kỳ Phái phải xem bản thân cường đại hay không. Cửu Trần Giáo cũng kiêng kị thủ đoạn liều mạng của Đông Kỳ Phái chúng ta, cho nên mới nhiều mặt uy hiếp, cũng không có trực tiếp đánh! Nếu như lại qua thời gian lâu dài... Đông Kỳ Phái chúng ta cũng chỉ có đường bị diệt mà thôi.
- Sư phó...
Hai tên đệ tử vô cùng bi phẫn.
- Các ngươi chỉ là Thế Giới Cảnh, không hiểu Cửu Trần Giáo đáng sợ.
Lôi Tân Đạo Quân thở dài, nói:
- Đặc biệt là giáo chủ Cửu Trần Giáo, mặc dù so với lão tổ cũng không kém hơn bao nhiêu.
Hai tên đệ tử đều cắn răng phẫn hận không cam lòng.
Bọn họ đường đường Đông Kỳ Phái, quá khứ huy hoàng cỡ nào, cương vực chung quanh ai không kiêng kị và kính sợ? Mặc dù Cửu Trần Giáo cường đại cũng phải tránh né Đông Kỳ Phái.
Hiện tại đại thụ sụp đổ, Đông Kỳ Phái cũng lung lay sắp đổ.