Thứ tư.
Lâm Lam đúng hẹn đứng ở hậu trường chờ Trình Phi.
“Không ngờ cô còn mặt mũi xuất hiện.” Hàn Hinh Nhi cay nghiệt nói.
“Không làm hại trời, không làm hại đất, tôi tại sao không thể xuất hiện?” Lâm Lam thẳng thẳng thắn thắn hỏi.
“Hại chết Tăng Tuyết, hại Tinh Thần phá sản, lại cắn thuốc chụp ảnh khỏa thân, để nối tiếng cái gì cũng làm, còn nói bản thân không làm cái gì, Lâm Lam mặt cô cũng dày thật.” Nghĩ tới ba mẹ muốn bí mật gặp Lâm Lam, đôi mắt Hàn Hình Nhi nhìn Lâm Lam đều nhuốm màu hận thù.
“Những việc này không phải tôi làm hại, cô cái khác còn rõ ràng hơn tôi. Thật ra Hàn Hinh Nhi tôi thật sự không hiểu, tôi không hiểu cô tới cùng hận tôi là cái gì, tiểu tam là cô, hãm hại tôi cũng là cô, nhưng cuối cùng cô lại đổ lỗi cho tôi như nạn nhân, Hàn Hinh Nhi cô không cảm thấy như vậy là rất bất thường sao? Hay là giwuax chúng ta có quan hệ dây mơ rễ má gì mà tôi không biết?” Lâm Lam quyết định hỏi thẳng Hàn Hinh Nhi.
Hàn Hinh Nhi bị Lâm Lam hỏi như vậy, liền chột dạ “Ai hiểu lầm cô, ai hãm hại cô? Lâm Lam mặt cô sao lại dày như vậy?”
Nói xong trợ lý của Hàn Hinh Nhi tiếng đến nói nhỏ vào tai cô mấy câu, Hàn Hinh Nhi liền biến sắt, nghiến nghiến răng liếc Lâm Lam “Cô được lắm!”
“Tôi lại trêu chọc gì cô rồi à?” Hàn Hinh Nhi nhún nhún vai.
“Cô không phải đút lót tiền cho nhà thiết kế rồi, nếu không cô ấy làm sao để cho đi catwalk?” Nghe tới người đi catwalk không phải là mình, Hàn Hinh Nhi nói trợ lý liên hệ Hoàng Vĩnh An, không ngờ tới đối phương nói với cô, Trình Phi nhấn mạnh mời Lâm Lam, ai có ý kiến cũng không tác dụng.
“Vòng tròn làm việc này của chúng ta, nói dài không dài nhưng nói ngắn cũng không ngắn, Hàn Hinh Nhi cô tại sao vẫn không hiểu, không có thực lực, cho dù cơ hội bày ra trước mặt, cũng là đồ dụng. Có nhiều thời gian nghĩ vớ vẩn thế, không bằng chăm chỉ luyện tập nha.” Nói xong Lâm Lam đi hóa trang.
Hàn Hinh Nhi không nghĩ tới Lâm Lam dám giáo huấn mình, đứng sứng ra nửa ngày, cho đến khi trợ lý chương trình ở studio nói người mẫu lập tức chuẩn bị mới tỉnh.
Trình Phi cũng tới rồi.
“Hôm nay vất vả rồi, hy vọng mọi người cố gắng hết sức, chương trình của tôi không cần người vô dụng.” Trình Phi thân hình nhỏ, nhưng khẩu khí tràn đầy, nói xong không nói thêm lời thừa nào, mọi người nhanh chóng chuẩn bị catwalk.
Lâm Lam rất nhanh hóa trang xong, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp thuần khiết cũng có thể hiện quyến rũ độc đoán và gợi cảm như vậy, cùng với đôi chân thẳng tắp làn da mịn màng, tỏa sáng như những vì sao.
“Lâm Lam, cố lên!” Trình Phi không những nhìn đúng người, thái độ sẽ liền khách khí, hoàn toàn không có.
“Vâng ạ. Không phải vì bản thân, cũng không dám phụ lòng sự tin tưởng của Trình thiết kế.” Lâm Lam mỉm cười, hoàn toàn không có kiểu trang điểm khói khuôn mặt luôn xinh xắn dễ thương, nhưng Trình Phi biết, một khi Lâm Lam lên sàn diễn, mọi thứ sẽ thay đổi.
Hàn Hinh Nhi đứng ở xa nhìn đều đố kỵ muốn chết, nhưng không thể làm gì cả, cuối cùng có thể bước lên sàn diễn này hay là Hàn Vĩnh An bảo cô.
Ngược lại Lâm Lam, mặc dù ngày trước bị Trình Phi ghét, nhưng bây giờ đều thay đổi rồi. Chỗ của người khác Hàn Hinh Nhi không thể dám nghĩ những kế hoạch nham độc, là đành trợn mắt nhìn.
Âm nhạc nổi lên, là Trình Phi đặc biệt mời ban nhạc nữ này đến diễn.
Lâm Lam thở một ngụm thật sâu, đổi trang phục. So với các lần diễn trước đây, đây mới tính là chương trình đầu tiên đầu tiên của Lâm Lam.
Cũng là chương trình đầu tiên của nhà thiết kế nổi tiếng trong sự nghiệp người mẫu của cô.
“OK!” Người nhân viên hét lên ok, kéo suy nghĩ của Lâm Lam trở lại. Khuôn mặt vẫn im lặng sắc sảo như vậy, âm nhạc bắt đầu.
Trang điểm khói xinh đẹp, bước đi cảm động làm người, những cử chỉ mê lực hoặc chúng sinh. Vừa bước ra sàn diễn xinh đẹp, mỗi bước đi đều có mỗi người mỗi ánh mắt cầm lặng không đặng mà nhìn cô, cảm nhận sự quyễn rũ của trang phục.
Cuối cùng ván mái tóc dài lên, trong khoảng khắc càng mê lực quyến rũ, cả khán đài như đang bị mê hoặc.
Trình Phi vòng hai tay trước ngực, nhìn biểu hiện của Lâm Lam, môi vẫn luôn nhếch lên cuối cùng cong lên độ cong nhất nở một nụ cười thật tươi. Cô tin bảo bối quý báu của cô vào tối nay, càng tin Lâm Lam không bao giờ dựa vào mấy tin đen tối mà nỏi tiếng, cô có đủ sức mạnh để sánh đôi với tất cả.
Lần diễn này so với trí tượng tưởng của Lâm Lam thuận lợi hơn rất nhiều, Hàn Hinh Nhi uống nhầm thuốc, không nhưng không châm biếm cô mà còn ngoan ngoãn hoàn thành chương trình của mình, không màu mè cũng không làm gì, ngay của Tăng Tuyết cũng cảm thấy khó bề tưởng tượng.
Phần cuối Lâm Lam thay một trang phục khác, mặc dù chỉ là một bộ trang phục nhẹ nhàng, nhưng cùng với sự xinh đẹp của cô, làm màn trình diễn xuất sắc hơn bao giờ hết, biểu hiện của Lâm Lam cũng tuyệt vời như cũ. Bộ trang phục màu xanh phối hợp cùng màu đen sẫm, làm cho làn da vốn dĩ trắng suốt của cô càng phát sáng.
Vẻ đẹp rực rỡ và sống động.
Diêm Quân Lệnh ngồi ở một góc xa của buổi biểu diễn, lặng lẽ nhìn vào người phụ nữ bé nhỏ đang trình diễn hết sức mình, lộ ra vẻ đẹp ánh sáng hấp dẫn của một con bọ cạp đen.
Đạo diễn thời trang của Đỉnh Thịnh cũng đến xem, vốn dĩ chỉ là tò mò ngời tên Trình Phi này là ai, mà lại được sự đánh giá cao của ông chủ. Sauk hi nhìn màn diễn, không thể không khen ngợi con mắt tài tình của ông chủ. Anh tin rằng con đường sau này của Trình Phi rất rộng mở, nếu như giành được sự hợp tác và dẫn dắt xu hướng thời trang, Đỉnh Thịnh cũng đươc là bá lạc.
Nhưng điều bất ngờ nhất với Tưởng Nam Tường là quy mô của màn trình diễn không thua kém quy mô nào của Định Thịnh, nếu được đào tạo tốt hơn, không chừng có thể đi lên sân khấu quốc tế.
“Cái Tân Thị này đứng là một viên ngọc ẩn mình.” Tưởng Nam Tường xúc động, Dư Quang chăm chú nhìn vào một chỗ, cả người căng cứng, mở miệng, người bên cạnh vẫy vẫy tay, đưa Tưởng Nam Tường trở về hiện tại, nhưng anh vẫn còn kinh ngạc, cái người Trình Phi này là ai, mà chủ tịch công ty đích thân đến xem chương trình của cô.
Tưởng Nam Tường là giám đốc thời trang của Đỉnh Thịnh, nghe tên vô cùng khí phách đàn ông, nhưng người làm việc cùng anh mới biết ngài giám đốc này, mắt cao hơn đầu, một bông hoa lan quyến rũ xinh đẹp hơn bất cứ người phụ nữ nào.
Diêm Quân Lệnh trước sau như một ẩn mình, trừ những người máu mặt có tên tuổi lớn trong cổng ty, rất ít người được nhìn thấy khuôn mặt thực sự của tổng tìa, cũng không phỏng vấn hay xuất công khai. Tình tình cổ quái, làm việc dứt khoát, vì vậy những việc cần lộ mặt đều được trợ lý đặc biệt Lí Húc phụ trách.
Nhiều người đã đoán mối quan hệ giữa vị tổng tài này và Lí Húc, thận chí có cả phóng viên đã dành một năm để săn tin, nhưng kết quả chụp được rồi, nhưng không có đăng tin tức, cái công ty kia liền bị Đỉnh Thịnh thu mua.
Kể từ đó trở đi, giới truyền tò mò nhưng không dám kích động làm liền. Tưởng Nam tường là giám đốc thời trang của Đỉnh Thịnh, may mắn được gặp ông chủ mấy lần, nhưng ông chủ bây giờ so với ngày trước còn thần bí hơn nữa, phần lớn thời gian là ở Tấn Thị.
Vì vậy càng khó gặp.
Sự xuất hiện của giám đốc tại sàn diễn của Trình Phi, làm Tưởng Nam Tường vô cùng ngạc nhiên, bắt đầu đánh giá lại việc hợp tác lần này với Trình Phi.
Âm nhạc kết thúc, Trình Phi mời các nhà thiết kế và người mẫu của cô, lúc này sân khấu đều chật kín những người mẫu chân dài, tiếng vỗ tay huýt sao không ngừng vang lên.
Lâm lam đứng trong đám đông, tỷ lệ hoàn hảo, làm da trắng sứ nổi vật trong đám đông.
Không bị khí thế của Trình Phi đè nén, không bị giọng khách lấn át giọng chủ, buổi diễn hôm nay tất cả diễn vô cùng thuận lợi.
Chỉ là các phóng viên không nghĩ như vậy.