Mục lục
Siêu Mẫu Hàng Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Hinh Nhi quay lại phòng mang theo nồng đặc mùi rượu, đã nhìn thấy Trương Lộ đang ngồi trước bàn phấn vẽ lông mày.

Cô gái này chỉ có 17 tuổi, là người mẫu được Trần Lầm Kiệt tuyển vào để thay thế cho Lâm Lam, về sau do cái chết của Trần Lâm Kiệt, cộng thêm vụ nát rượu nghiện thuốc lắc ở quán bar nhưng lại giá họa cho Lâm Lam, bị trung tâm giam giữ vị thành niên bắt giữ và giáo dục lại.

Mới được cho ra ngoài đã bắt được quan hệ với ông Lô, không những không quay lại trường học, ngược lại còn phóng đãng điên cuồng hơn trước.

Hàn Hinh Nhi liếc cô gái một cái: “Nửa đêm rồi còn trang điểm phấn son dày cộp vậy, không sợ bị người khác coi là ma à?” Sâu trong ý thức của Hàn Hinh Nhi là không muốn Trương Lộ tiếp tục ở lại trong ngành này, cô gái này còn rất trẻ, căn bản không hiểu và chưa biết được những hiểm ác gian nan trong cái nghề này.

“Hè hè, nếu em là ma, thế chị là gì? Sao? Bị ông Lô đối xử lạnh lùng rồi lại tìm cảm giác tồn tại ở trên người em à? Hàn Hinh Nhi, chị quả thật là chẳng được tích sự gì, có cần em giới thiệu mối mới cho chị không?” Trương Lộ cười hè một cái với Hàn Hinh Nhi, tỏ ra bộ mặt thần bí dí sát lên.

Hàn Hinh Nhi lùi lại một bước, trong lòng chán ghét: “Không cần.”

“Đã bị ông Lô chơi qua rồi, còn giả vờ gì nữa? Có tiền không kiếm chị là đồ ngu hay sao?” Trương Lộ hai chân bắt chéo, bộ dạng hung hãn, cộng thêm khuôn mặt nặng phấn như vậy, đâu còn một chút cảm giác thiếu nữ nào, y hệt một phụ nữ sa ngã.

“Đó là việc của tôi.” Hàn Hinh Nhi đi vào phòng tắm.

Trương Lộ ngả đầu về trước hét to: “Không lấy tiền cũng là ngủ cùng đàn ông, cầm tiền cũng là cho đàn ông ngủ cùng, tại sao không bán đắt hơn, những người tìm tới em đều là khách hàng lớn, hôm nào chị nghĩ thoáng rồi thì nhớ tìm em nhé.”

RẦM!

Hàn Hinh Nhi kéo một phát mạnh đóng cửa phòng tắm, vốn dĩ còn có chút thương xót con bé này tuổi còn nhỏ đã bị lão cầm thú họ Lô đó chơi bời, bây giờ xem ra là cô nghĩ nhiều quá rồi.

Mở nước nóng ra, Hàn Hinh Nhi cắm đầu vào đó, khuôn mặt đậm phấn son đã bị nhạt nhoà bởi nước, Hàn Hinh Nhi với tay lau tấm gương đã bị mờ ảo bởi hơi nóng ẩm. Nhìn lại bản thân mình trong gương, so với Trương Lộ mình càng giống ma hơn.

Những gì Trương Lộ đã nói Hàn Hinh Nhi không phải là không hiểu, biết bao nhiêu người mẫu ngay ban đầu đều mang theo một ước mơ trở thành siêu mẫu, cuối cùng đều sa ngã trở thành gái “Ngoại giao” trong ngành, còn sự khác biệt giữa cô với họ, chỉ là giá bán đắt hơn mà thôi.

Nhưng Hàn Hinh Nhi không cam lòng, Trương Lộ có thể coi bản thân là con đĩ, dùng người đổi tiền, thoải mái chơi bời. Còn cô nhẫn nhục thế này không phải là chỉ để làm gái ngoại giao cao cấp, mà là cô phải chứng minh cho Hàn Đại Trạng xem dù là con gái cũng có thể quang tông diệu tổ, giỏi hơn rất nhiều so với một người béo mập chỉ biết ăn như ông.

Nước nóng tiếp tục đánh rửa cơ thể cô, nghĩ lại cuộc gọi điện hôm qua và giọng điệu mềm mại của Lâm Lam, Hàn Hinh Nhi chỉ có thể cố gắng nghĩ lại những cái này mới có thể kích thích cô không bị chìm nghỉm bởi hoàn cảnh bây giờ.

Nếu Diêm Quân Lệnh phớt lờ mình, cô chỉ có thể ra tay bằng những phương diện khác.

Lúc Hàn Hinh Nhi tắm rửa xong ra ngoài, Trương Lộ đã không còn ở đây, đồ mỹ phẩm trên bàn phấn đã lộn xộn, tăm bông đã dùng, băng vệ sinh, giấy lau vứt ở dưới đất chỗ nào cũng có, một căn phòng khách sạn vỗn dĩ đã không rộng trở nên bừa bộn hơn.

Không tự chủ nhớ lại hai năm mà mình ở cùng với Lâm Lam, tuy chung cư không to, nhưng rất hiếm khi có lúc rối ra rối ren, cô gái đó luôn sắp xếp mọi thứ gọn gàng trật tự, rảnh rỗi còn nghiên cứu những món ăn không có chất béo nhưng lại ngon miệng cho cô.

Lúc đó, cô cũng từng nghĩ là hai người sẽ là bạn bè tốt nhất trong đời này.

Nghĩ đến đây Hàn Hinh Nhi sống mũi cay cay, chợt hùng hổ tát cho mình một tạt tai, bắt đầu thu dọn căn phòng.

...

Sau khi kết thúc show trang sức của DR, Lâm Lam đã nghỉ dưỡng ở trong phòng gần một tuần, để chuẩn bị cho cuộc phòng vấn của công ty giải trí Tân Trí.

Nhưng điều khiến Lâm Lam có chút tiếc nuối là màn biểu hiện ở vòng cuối cùng của cô đã làm bớt điểm của mấy buổi biểu diễn trước, khiến việc lấy được vị trí người đại diện của DR trở thành không thể.

Trước đây Tăng Tuyết còn lên kế hoạch dựa vào biểu hiện lần này và tiềm năng phát triển của Lâm Lam, đợi ký kết với Tân Trí xong có thể bảo ông Tần Sâm lấy việc người đại diện cho DR này làm quà tặng ký kết, nhưng bây giờ có vẻ đã có chút mong manh.

Đặc biệt nhất là người cùng cạnh tranh ngoài Vu Giai còn có một người là Đỗ Tịch. Bây giờ Vu Giai vì dính dáng vào vụ của Trương Việt nên đã không có uy hiếp.

Nhưng Đỗ Tịch lại khác, khí chất phong thái trên sân khẩu của cô rất mạnh mẽ, cộng thêm đã có tiếng tăm lâu năm, quan hệ và tài nguyên trong ngành người mẫu này mạnh hơn quá nhiều so với Lâm Lam, muốn cạnh tranh với đối phương, Lâm Lam không có ưu thế nào.

“Nhớ lại con bé người mẫu đó là chị tức, cô ta làm thế này có được ích lợi gì đâu?” việc đã qua đi một tuần, Tăng Tuyết vẫn để tâm.

“Chị điều tra cô ta rồi à?” Lâm Lam hỏi.

“Ừm, là người mẫu của công ty Thịnh Thiên, trước đây có những mối quan hệ và tài nguyên rất tốt, nhưng về sau lại không theo kịp, nghe nói vì muốn đoạt được buổi show DR này cũng đã tổn hao rất nhiều công sức, nhưng không biết tại sao lại tự tìm đường chết. Cô quấy phá như vậy, những buổi diễn về sau của cô ta cũng chắc chắn sẽ suy nghĩ luôn việc mà cô hôm nay gây ra, chỉ có tổn hại lại không có một lợi ích gì.” Tăng Tuyết nói xong, chợt nhớ đến Nhu Giai.

Hiển nhiên Lâm Lam cũng nghĩ đến, “Chắc chắn cô ta có cái gì đó đang nằm trong tay Vu Giai.”

“Nhưng cũng không thể vì vậy thì hại người khác chứ?” Tăng Tuyết vẫn bực mình.

"So với việc bị hoàn toàn trượt ngã xuống từ cái vị trí bây giờ, hoặc chỉ một cái lỗi lầm trên sân khấu, chị thấy cái nào đáng hơn?” nhớ lại phản ứng của người mẫu đó, e là căn bản không xem cô ta ra gì.

“Quả thật là vậy, tiếc là lần này cô đã chọc nhầm người rồi.” nghĩ đến Vu Giai, Tăng Tuyết không nghĩ là ông Boss nhà mình sẽ tha cho một ả đàn bà dám đẩy tiểu Lam xuống sân khấu một cách dễ dàng.

Lâm Lam không tiếp lời, cô cũng thử hỏi qua Diêm Quân Lệnh sẽ xử lý thế nào, anh không trả lời, nhưng cô biết vụ việc Trương Việt lần này, đã liên lụy rất nhiều nghệ sỹ nhỏ và người mẫu nhỏ, nếu không nhầm khả năng người đó cũng là một trong số này.

E là nguyên nhân Vu Giai uy hiếp đến cô ta chính là vì vậy.

Nhưng lại rất tiếc.

Từ lúc Lâm Lam tốt nghiệp trường An Huy, đã biết rất rõ những cô gái trong khoa biểu diễn muốn thật sự có chỗ đứng trong ngành này là rất khó. Rất nhiều cô gái cuối cùng đều không chịu được phần khổ đó, đã bỏ cuộc rất sớm, còn có những người vất vả quằn quại mấy năm, một là có chút tiếng tăm, hai là trở thành gái "ngoại giao".

Những người mà được thật sự bước lên con đường siêu mẫu gần như là không, không những phải có thực lực, còn phải có người nâng lên và một phần may mắn, không thể thiếu một trong đó.

“Haizzz.” Thở nhẹ một tiếng, nhìn lại mình trong gương, cô đã chui ở trong chung cư này rất lâu rồi, cảm giác sắp nổi mốc rồi.

“Đừng có thở dài, ngày mai chúng ta nhất định sẽ được ký kết với Tân Trí.” Tăng Tuyết không nỡ nhìn Lâm Lam buồn bã ỉu xìu.

Lâm Lam gật gật đầu, ai ngờ vừa nhắc tào tháo, tào tháo đã đến, Tăng tuyết vừa nói đến Tân Trí xong, ông Tần Sâm đã gọi điện đến, điều này khá khiến Lâm Lam bất ngờ.

Hai bên chào hỏi một lúc sau, đối phương mới nói đến ý định của mình, hóa ra là muốn mời cô đi tham dự buổi lẽ công chiếu của một bộ phim mà công ty Tân Trí đầu tư, Lâm Lam suy nghĩ một lát đã vui mừng đồng ý.

Tần Sâm sẽ là ông chủ tương lai của mình, Lâm Lam không có lý do từ chối. Quan trọng nhất là Tần Sâm cho Lâm Lam một cảm giác là một người đàn ông rất là hào hoa phong nhã, đáng để làm bạn.

Sau khi cúp máy, Tăng Tuyết còn hưng phấn hơn cả Lâm Lam, trước khi phỏng vấn đã được nhận lời mời của ông chủ Tân Trí, điều này có phải một tín hiệu tốt mà đối phương gửi đến cho mình không, tức là việc ký kết không có vẫn đề gì? Việc phỏng vấn chỉ là làm cho nó có?

“Đừng vui sớm quá, chỉ là một buổi lễ công chiếu thôi.” Tuy Lâm Lam ngoài miệng nói vậy, những trên mặt lại không che giấu được nét cười.

Tăng Tuyết nhún nhún vai: “Chị có vui sướng quá đâu, rõ ràng là cô.”

“Em không có...”

“Ha ha ha...”

Đã là giữa tháng 11. Thời gian ngắn nữa sẽ là tết dương lịch, có thể ký kết với Tân Trí sẽ là món quà năm mới ý nghĩa nhất đối với Lâm Lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK