Mục lục
Siêu Mẫu Hàng Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những tin đồn lần trước của Lâm Lam và Tô Mộ Bạch cũng bị làm rùm beng lên, lúc đó không có chứng cứ xác thực, nhưng lần này lại khác, đoạn đối thoại đó dường như đã khiến Lâm Lam bị gắn cái mác cắm sừng chồng.

Tô Mộ Bạch cũng trở thành tên tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.

Số lượng fan mà cặp đôi Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam tích lũy được khi tham gia chương trình “tình yêu đích thực” cũng trở thành đội quân anti fan hùng hậu, chỉ qua một đêm những lời lẽ khó nghe đều ập lên người Lâm Lam.

Người ta mắng cô nhẹ thì là con đàn bà lẳng lơ, nặng hơn thì là đĩ thõa, những comment kiểu này trải khắp weibo.

Tuy Tô Mộ Bạch đỡ hơn Lâm Lam một chút, nhưng những tin tức xấu này lan truyền ra một cách nhanh chóng cũng ảnh hưởng vô cùng lớn đến sự nghiệp và tiền đồ của anh, trên mạng đâu đâu cũng thấy những lời ca thán kêu thất vọng, tuy không khó nghe như chửi Lâm Lam nhưng cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.

Diêm Quân Lệnh tỉnh dậy sau cơn say thì những tin tức về vụ tại tiếng của Lâm Lam đã tràn ngập khắp nơi.

Còn có người làm chứng là do đổ vỡ trong tình yêu nên đại boss đã đến quán bar để mua rượu giải sầu, tin tức này càng khiến câu chuyện được đẩy lên cao hơn.

“Rốt cuộc là chuyện gì?” Diêm Quân Lệnh lái xe về công ty, khi cách công ty không còn bao xa liền nhìn thấy đám phóng viên tập trung đông nghịt ở trước cửa công ty, anh gọi điện thoại cho Linda.

Điện thoại của Linda từ đêm qua suýt chút nữa thì nổ tung, nhưng làm thế nào cũng không thể liên lạc được với đại boss, cuối cùng cũng nhận được điện thoại của ông chủ nên cô vui tới nỗi xém chút nữa là khóc òa lên, “Ông chủ cuối cùng thì anh cũng gọi lại rồi, anh xem chuyện này phải xử lý thế nào? Phía phu nhân hiên giờ tôi cũng không thể liên lạc được. Phải mở họp báo để làm rõ hay là...”

“Làm rõ cái gì?” Diêm Quân Lệnh nôn nao, sau khi tỉnh dậy anh liền đến căn hộ mới để thay bộ quần áo, không hề biết là đã xảy ra chuyện gì.

“Hả? Chuyện là thế này, đêm qua có người công bố anh và... Hiện giờ trên mạng khắp nơi đều là những lời chửi bới bà chủ, nếu cứ tiếp tục như vậy, sự nghiệp của cô ấy e là sẽ bị hủy hoại mất, anh xem nên làm thế nào?” Linda không ngờ là chuyện đã ầm ĩ đến mức độ này rồi mà ông chủ vẫn không hề hay biết, cô vội vàng giải thích.

“Giải tán cái đám phóng viên ở trước cổng trước đã, tôi sắp đến công ty rồi.” Nghe xong lời nói của Linda, chân mày Diêm Quân Lênh cau chặt lại, anh hoàn toàn không ngờ là sự việc sẽ phát triển đến mức độ này, sau khi dặn dò Linda xong liền lái xe đến hầm để xe rồi dùng thang máy tư nhân để lên tầng coa nhất của tòa nhà.

Vừa vào cửa Linda đã vội vàng xông đến.

“Nói.”

“Phòng quan hệ xã hội đã sẵn sàng đợi lệnh, anh định xử lý thế nào?” Linda biết gần đây ông chủ và vợ có mâu thuẫn, nhưng không ngờ là chuyện lại nghiêm trọng như vậy.

“Phía bên kia đã có động thái gì chưa?” Diêm Quân Lệnh ngừng bước chân, trái tim anh như bị bóp nghẹn.

“Hiện tại thì chưa, tôi đã liên lạc với cô Coco quản lý của phu nhân nhưng hiện tại cô ấy cũng không liên lạc được với bà chủ.” Linda khó xử trả lời.

“Uhm.” Diêm Quân Lệnh uhm một tiếng rồi đi vào phòng làm việc.

Linda đứng đơ người ở chỗ cũ, uhm nghĩa là sao? Chẳng lẽ mọi chuyện là thật?

“Ông chủ...” Linda đi theo sau, cô có chút không hiểu rốt cuộc ông chủ muốn làm thế nào.

“Rất rảnh? Không có việc khác sao?” Thấy Linda vẫn định hỏi tiếp, Diêm Quân Lệnh đột nhiên nổi nóng.

Linda sợ hãi, “Ông... ông chủ...”

“Ra lệnh cho mọi người cố gắng xóa các bài viết, những cái khác không cần phản hồi gì cả.” Sau khi cân nhắc, Diêm Quân Lệnh đè nén sự tức giận rồi dặn dò.

“Vâng.” Linda không dám phí lời, cô đáp lại một tiếng rồi đi làm việc ngay.

Diêm Quân Lệnh đi đến ngồi trên chiếc ghế của mình, sắc mặt vô cùng u ám.

Đúng lúc này điện thoại của anh lại reo lên lần nữa, là Coco.

Liếc mắt nhìn một cái nhưng Diêm Quân Lệnh không hề quan tâm, anh trực tiếp cúp máy.

Coco vô cùng ngạc nhiên, đại boss nửa ngày trời không có phản ứng gì, nay lại còn cúp điện thoại của cô, “Lý Húc, anh giúp em liên hệ với đại boss lần nữa, nếu không Lâm Lam thực sự tiêu đời mất.”

“Bây giờ em liên hệ với anh cả cũng không có tác dụng, đoạn video kia tuy độ phân giải không cao nhưng cũng không thể nào làm giả được, dù anh cả có ra mặt thì cũng có tác dụng gì? Ngược lại có thể khiến các trang mạng xã hội dậy sóng lần nữa, biện pháp duy nhất hiện giờ là im lặng, im lặng đối phó vạn biến.” Lý Húc cũng đã từng xử lý không ít những vấn đề như thế này, hiện giờ có nói gì cũng sẽ bị cho là sai, nói gì cũng sẽ có thể bị phóng đại lên hoặc là bị nghi ngờ.

Vậy nên cách tốt nhất chính là im lặng.

Nhưng lần im lặng này cũng có thể khiến Lâm Lam rơi xuống vực thẳm một thời gian dài, có thể bước ra được hay không thì chưa biết.

“Nhưng Lâm Lam phải làm thế nào? Sự nghiệp của cô ấy vừa mới đi lên, tất cả đều đang được hướng theo hướng tốt nhất, nếu như vậy sự nghiệp của cô ấy coi như bị hủy hết, sau này muốn vực dậy cũng rất khó.” Coco đau đầu, cô đưa Lâm Lam lên được vị trí hiện giờ cũng chẳng dễ dàng gì.

“Đây là sự lựa chọn của cô ấy.” Lời nói của Lý Húc tuy không dễ nghe nhưng là sự thật.

Nghĩ đến nỗi đau xót đêm qua của anh cả, và cả sự mất kiểm soát lần trước, Lý Húc thực sự không có cách nào để bảo vệ Lâm Lam như Coco được.

Anh là anh em là trợ lý của anh cả, hiển nhiên chuyện này sẽ nghiêng về Diêm Quân Lệnh hơn.

“Cô ấy... haizz!” Coco muốn giải thích gì đó nhưng lời đến miệng rồi lại không biết giải thích thế nào, lựa chọn này của Lâm Lam cô cũng không thể hiểu được.

“Em nghỉ ngơi cho tốt, anh về công ty một chuyến, chuyện sau này phải giải quyết thế nào thì em cứ trao đổi với Lâm Lam trước rồi hãy ra quyết định.” Lý Húc đoán hiện giờ công ty đang vô cùng bận rộn, anh dặn dò Coco.

“Uhm.” Coco lơ đãng uhm một tiếng, đợi Lý Húc rời đi liền gọi điện thoại cho Tăng Tuyết, “Cô và tiểu Đồng đã gặp Lâm Lam chưa?”

“Phóng viên bao vây tiểu khu chặt quá, chúng tôi cũng không xác nhận được là Lâm Lam có ở bên trong không, cô ấy vẫn không nghe điện thoại.” Tăng Tuyết cũng đã một đêm không ngủ.

“Tiếp tục nghĩ cách liên hệ với cô ấy, nếu thực sự không được thì mở họp báo để làm rõ chuyện này.” Coco cũng biết là cách này dù có làm cũng không thu được kết quả gì nhưng họ cũng không thể ngồi yên chờ chết.

“Tôi sẽ nghĩ cách liên lạc với Lâm Lam trước.” Bất luận là đưa ra quyết định gì, nhiệm vụ trước mắt của họ đó là tìm được Lâm Lam.

“Uhm, chú ý thêm cả động thái phía Tô Mộ Bạch, nhắc nhở họ trước khi đưa ra bất kì thông báo chính thức nào phải trai đổi với chúng ta đã.” Coco vẫn không yên tâm, cô liền nói thêm với Tăng Tuyết.

Cúp điện thoại, Coco lại gọi cho Lâm Lam nhưng vẫn tắt máy như cũ.

Không còn cách nào khác, Coco chỉ có thể liên lạc với Tô Mộ Bạch, nhưng phía bên kia là quản lý của anh ta nghe máy, nói là họ cũng không liên lạc được với Tô Mộ Bạch.

Chẳng lẽ hai người ở cùng nhau?

Nghẽ đến chuyện này tim Coco đập thịch một cái, nếu chuyện hai người ở cùng nhau lúc này bị phóng viên biết được, thì đúng là tiêu đời thực sự.

...

Hoắc gia.

Tô Mộ Bạch nhìn sang Hoắc Quốc Bang, “Cậu, thực sự không còn đường lui sao? Lâm Lam là con gái của cậu đấy.”

“Cậu cũng biết nó là con gái tôi, là em gái cậu.” Buổi sáng khi Hoắc Quốc Bang đọc được tin tức liền nổi giận đùng đùng, ngay lập tức gọi Tô Mộ Bạch đến.

“Nếu như không phải cậu ép em ấy rời xa Diêm Quân Lệnh thì em ấy có phải làm như vậy không?” Tô Mộ Bạch cũng không chịu thua kém, anh trực tiếp cãi lại.

“Thằng đàn ông như Diêm Quân Lệnh sao có thể xứng với con gái ta?” Hoắc Quốc Bang tức giận trả lời.

“Vậy cậu thấy người đàn ông như thế nào mới xứng với tiểu Lam?” Tô Mộ Bạch cười lạnh.

Con ngươi của Hoắc Quốc Bang bỗng trở nên lạnh lùng, “Đây không phải là chuyện cậu cần bận tâm.”

“Theo như cháu thấy thì chỉ cần Lâm Lam thích, đối phương cũng thích Lâm Lam, hai người họ khi ở bên nhau cả thấy hạnh phúc thì có gì là không được? Huống hồ Diêm Quân Lệnh cũng không hề kém cỏi gì. Cậu chẳng qua là một người cha đột nhiên xuất hiện trong cuộc đời của em ấy, cậu có tư cách gì mà can dự vào cuộc sống và tình cảm của em ấy, gì mà không xứng, thực ra là lòng ích kỉ của cậu đang chi phối tất cả, cậu hận Lâm Phúc Sinh và Chu Vũ Vi nên mới đổ tất cả mọi tội lỗi lên người Lâm Lam, đúng không?” Tô Mộ Bạch không chút e dè vạch trần Hoắc Quốc Bang.

“Hừ, ta làm vậy mà muốn tốt cho nó.” Hoắc Quốc Bang bị đứa cháu làm cho tức giận đến nỗi khí huyết trào ngược, cuối cùng ông lại gằn ra một câu như vậy.

“Ha ha, tốt cho em ấy thì không nên hủy hoại mọi thứ của em ấy, cậu quá ích kỉ!”

“Cút!”

“Cháu cút cũng được, nhưng thực sự cậu nên nghĩ thật kĩ, đừng để đến lúc dồn Lâm Lam vào chỗ chết rồi mới hối hận.” Hoắc Quốc Bang thẹn quá hóa giận, ông liền trực tiếp đuổi người, Tô Mộ Bạch trước khi đi vẫn không quên tranh thủ nói.

“Nếu ngay cả chút cực khổ này mà nó cũng không chịu được thì còn xứng làm con gái của Hoắc gia ta không?”

“Cậu xứng làm cha của em ấy sao?” Nghe câu nói của cậu, Tô Mộ Bạch mỉa mai hỏi lại.

Hoắc Quốc Bang đá một cái lên người đứa cháu của mình, “Cậu đi xử lý cái việc mình gây ra đi đã rồi hãy giáo huấn tôi!”

Hừ!

Tô Mộ Bạch khó chịu hừ lên một tiếng, rồi loạng choạng rời khỏi đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK