Gọi điện cho Trần Lâm Kiệt, nhưng lại kêu cô không cần phải bận tâm, chỉ cần để ý mấy giờ Lâm Lam ra là được.
Chu Vũ khoanh tay trước ngực đứng chỗ cũ, không ngờ Trần tổng kêu cô tới là để giám sát người phụ nữ đó? Trong lòng bất mãn, nhưng hợp đồng đã ký chỉ còn cách nghe theo.
Lâm Lam và Tăng Tuyết vào hội trường rồi mới hiểu tại sao lần này bảo vệ chuyên nghiệp như vậy, quả nhiên toàn nhân vật lớn.
“Vân Bích cũng đến kìa.” Quét mắt một lượt Tăng Tuyết phấn khích nói.
“Đừng kích động, nên điềm tĩnh chút.”Bản thân Lâm Lam cũng rất thích phim của Vân Bích, hoàn toàn không ngờ tới tối nay cô ấy cũng ở đây, nhưng nghĩ lại hình tượng đại sứ của mình cô chỉ đành cố gắng điều chỉnh cảm xúc.
Với vị trí như hiện tại cô có thể cùng minh tinh Vân Bích tham dự sự kiện, đều nhờ vào thân phận đại sứ hình ảnh Tấn thị.
Nhìn một vòng, rất nhiều người nổi tiếng danh gia vọng tộc của Tấn thị đều ở đây, ngoài Vân Bích ra thì còn có thị trưởng, và một loạt người có máu mặt, còn có những người nổi tiếng của thành phố, đều là những nhân vật thường thấy trên truyền hình.
Lâm lam điều chỉnh lại cảm xúc của mình bước tới trước thảm đỏ ký tên, bên ngoài đột nhiên xôn xao. Lâm Lam quay lại nhìn, Tằng Tuyết đã hỏi dò được tin tức, nói thầm bên tai Lâm Lam, “ nghe nói dạ tiệc đêm nay có một vị lãnh đạo cấp cao trong làng giải trí đến tham dự, cho nên thị trưởng và những ngôi sao lớn mới xuất hiện ở đây.”
“Ừm,” Lâm Lam ừm một tiếng, chuẩn bị rời khỏi thảm đỏ thì nhìn thấy đám đông liền lặng đi, theo đó thấy một khuôn mặt vô cùng quen thuộc, trên người mặc đồ veston đen sang trọng, đầu đinh gọn gàng, toàn thân toát lên vẻ lạnh lùng cao quý, từng bước chầm chậm tiến về phía cô.
Đám đông xuýt xoa, Lâm Lam cũng bị hớp hồn theo, hoàn toàn quên mất động tác của chân, ngay cả túi xách rơi xuống cũng không biết gì.
Diêm Quân Lệnh mỉm cười mê hoặc, trước mắt đám đông cúi xướng nhặt túi xách của Lâm Lam lên, ra vẻ xa lạ khách sáo nói, “Thưa cô, túi của cô.”
“À,?” cuối cùng Lam Lam cũng phản ứng lại, mặt thoáng chút ngượng đỏ, vội vàng nhận lấy túi của mình, nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Diêm Quân Lệnh, muốn nói người đàn ông này cố tình, nhưng dưới con mắt của bao nhiêu người cô thu lại động tác quen thuộc, khách sao nhận lại túi và cảm ơn Diêm Quân Lệnh.
Tuy sớm biết thân phận của Diêm Quân Lệnh, nhưng đây là lần đầu tiên trước đám đông, Diêm Quân Lệnh lấy thân phận Diêm tổng xuất hiện trước mặt cô.
Cố gắng kiềm chế sự bối rối trong lòng, Lâm Lam chỉ có thể lấy thân phận ngừi lạ để đối phó Diêm Quân Lệnh.
Nhưng cho dù như vậy cô vẫn nhận được rất nhiều ánh mắt đố kị, cho rằng Lâm Lam cố tình thu hút sự chú ý của Diêm tổng.
Đằng sau là sự xuất hiện của Thẩm Hoằng, hôm nay cùng Diêm Quân Lệnh đến dự, kết quả là bị mọi người không ai để ý tới. Khó khăn lắm mới nhìn thấy Lâm Lam cũng ở đây, từ phía sau Diêm Quân Lệnh bước qua vui vẻ đứng ra chào hỏi, đúng lúc chuẩn bị bắt tay cô thì bắt gặp ánh mắt sắc lẹm của Diêm Quân Lệnh thế là ngoan ngoãn lùi về sau.
Lúc này thị trưởng buớc tới rất khách sáo chào hỏi Diêm Quân Lệnh, cuối cùng thấy Thẩm Hoằng và Lâm Lam quen quen, cộng thêm thân phận của Lâm Lam, dứt khoát để Lâm Lam tiếp Diêm Quân Lệnh trong toàn bộ hoạt động tối nay.
Lâm Lam không còn sự lựa chọn, đành ngoan ngoãn gật đầu.
Diêm Quân Lệnh mỉm cười biểu thị đồng ý.
Lâm Lam nhếch mép, rất chuyên nghiệp giới thiệu những cái hay của tấn thị với Diêm Quân Lệnh, cùng các vị giám đốc doanh nghiệp. Bình thường những người nổi tiếng kiêu ngạo nhưng hôm nay lại rất nhiệt tình, chỉ thiếu điều muốn đẩy Lâm Lam sang một bên.
Tăng Tuyết đứng ở xa lắc đầu, “Quả nhiên chỉ biết có bản thân.”
Than vãn xong thì hướng về phía Vân Bích đang tự rót rượu uống để xin chữ ký,vốn bên ngoài đối phương thể hiện hình tượng lạnh lùng, điều khiến Tăng Tuyết ngạc nhiên là cô vừa mới mở miệng thì Vân Bích mỉm cười đồng ý, tính cách cũng rất nice.
Phía Lâm Lam n lần bị dồn vào một góc, bực bội liền quyết định trở lại bên Tăng Tuyết.
“Anh ấy là đại minh tinh sao? Bao nhiêu người cứ vây quanh anh ấy!”. Lâm Lam thì thầm
“Anh ấy nắm trong tay sự sống còn của các sao lớn, cô nói coi?” Đứng phía xa Vân Bích nhìn cô gái tươi trẻ với khuôn mặt xinh đẹp, không dằn được lòng liền chêm lời.
Lâm Lam đương nhiên biết thân phận của Diêm Quân Lệnh, cô chẳng qua thấy ghen tị mà thôi. Nhưng mà được thần tượng chủ động bắt chuyện, cô vui sướng vô cùng. Phút chốc giống như fan cuồng, kể bản thân rất thích phim của Vân Bích.
Diêm Quân Lệnh rời đám đông, nhìn vẻ nhỏ bé mong manh của Lâm Lam bất giác buồn cười, nhưng khi ngẩng đầu lên thì ánh mắt lại lạnh lùng, đám người nam thanh nữ tú kia muốn vây quanh anh để kiếm cơ hội, phút chốc bị thái độ lạnh lùng của anh, nên tản dần đi.
Lúc này từ xa Vân Bích nâng ly hướng về phía Diêm Quân Lệnh, người đàn ông chỉ đành hướng về bên này mà bước tới.
Vẫn trong trạng thái fan cuồng, Lâm Lam bỗng lặng người, ý thức rằng Vân Bích và Diêm Quân Lệnh rất thân, hơn nữa người khác đều vây quanh Diêm Quân Lệnh, nhưng Vân Bích lại khiến Diêm Quân Lệnh đích thân bước lại.
Có nghĩa là trong lòng Diêm Quân Lệnh thì vân Bích không giống với người khác.
Lâm Lam đang vui với niềm vui của một fan cuồng, nhưng bỗng nhiên có cảm giác xót xa, nhìn lại Vân Bích, cảm thấy đẹp nhue nữ thần lại vừa cao quý. Diêm Quân Lệnh đang tiến về phía cô ấy lại đĩnh đạc phong độ, nho nhã mê người, không như những đôi bình thường.
Hiển nhiên những người có chung suy nghĩ với Lâm Lam rất nhiều, rất nhiều ánh mắt tò mò dồn về phía này.
Lâm Lam lùi bước qua một bên. Diêm Quân Lệnh mặt không biến sắc, nhíu mày, “Con bé này định trốn anh sao?
“Diêm tổng sao lại có nhã hứng tham gia dạ tiệc như này vậy?” Vân Bích lắc lư ly rượu trong tay rất tự nhiên hỏi.
“Người tốt có lòng từ thiện thôi.” Diêm Quân Lệnh ngồi xuống, từ tốn trả lời, ánh mắt còn liếc xéo Lâm Lam.
Vân Bích nghe tới đây thì cười nói, “Vẫn chưa nhìn ra.”
Không được sự phê chuẩn của Diêm Quân Lệnh khi bàn về sự hợp tác gần đây hoàn toàn không chú ý đến phản ứng của Lâm Lam.
Lâm Lam cắn môi, tuy sớm biết người đàn ông này đào hoa, thân phận lại đặc biệt,biết bao cô gái muốn tiếp cận, nhưng cũng không nên trước mặt cô khoe khoang như vậy.
Tiểu bánh bao càng thấy càng nổi ghen, bỗng đứng phắt dậy.
“Cô sao thế?” tăng Tuyết không phát hiện ra có người đang ghen, thấy lạ liền hỏi Lâm lam. Vân Bích và Diêm Quân Lệnh đứng bên cạnh cũng nhìn qua.
“Tôi đi nhà vệ sinh!” Lâm Lam trả lời, sau đó hỏi nhân viên phục vụ rồi hướng về phía nhà vệ sinh rảo bước, cũng không để ý có Thẩm Hoằng tới hỏi thăm.
“Ai chọc giận tiểu...cô ấy rồi?” Thẩm Hoằng xuýt buột miệng ra câu chị dâu nhưng nhanh chóng chuyển lại.
Diêm Quân Lệnh đưa mắt nhìn Tăng Tuyết, Tăng Tuyết hiểu ý liền đi tìm Lâm Lam.
Vân Bích là ai, có thể leo lên vị trí như ngày hôm nay đương nhiên càng nhận được sự chú ý rồi, biểu hiện của 3 người vừa rồi đều nói cho cô biết một chuyện, mối quan hệ giữa Diêm Quân Lệnh và cô Lâm này không hề đơn giản.
Nhưng Vân Bích là người thông minh, tự nhiên sẽ không tọc mạch, nói chuyện tương đối rồi liền quay đi chỗ khác.
Chẳng bao lâu sau thì Tăng Tuyết quay trở lại, tìm một vòng không thấy Lâm Lam, thấy lạ nên hỏi Thẩm Hoằng, “Thẩm thiếu gia có thấy tiểu Lam nhà tôi không?”
“Không có trong nhà vệ sinh sao? Thẩm Hoằng không thấy Lâm Lam lại quay lại
“Rõ ràng đi cùng tôi mà chớp cái không thấy đâu rồi.” Tăng Tuyết gãi gãi đầu, gọi điện không ai bắt máy lại tiếp tục khắp nơi đi tìm.
Diêm Quân Lệnh mặt biến sắc, liền mở điện thoại định vị.
Năm phút sau, Diêm Quân Lệnh và Thẩm Hoằng cùng Tăng Tuyết nhìn thấy điện thoại bị vỡ màn hình nằm một chỗ của nhà vệ sinh, dường như có thể xác định Lâm Lam xảy ra chyện rồi!.