Chương 1176 – Đối thoại
Đến cuối cùng, hai mắt Morke đỏ rực, tràn đầy tơ máu, gần như điên cuồng.
Còn trên mặt Lâm Ẩn vẫn không chút cảm xúc, huyết thống vương tộc của Ma Tộc đúng là không tầm thường, càng đánh càng hăng, thực lực gần như tăng lên gấp bội, ngay cả anh vì đang bị thương nên cũng không thể xử lý được Morke trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng tăng thực lực lên như thế cũng có di chứng về sau, lúc này Morke đã gần như mất đi lý trí, theo bản năng thúc giục sức mạnh trong người.
Lâm Ẩn duỗi tay chặn lại một quyền của Morke. Anh di chuyển, xuất hiện ở sau lưng Morke, hai tay duỗi ra, cánh tay trắng như ngọc xuất hiện gân xanh đột nhiên nắm lấy hai tay của Morke.
“Phá!”
Morke quát một tiếng, muốn tránh khỏi hai tay của Lâm Ẩn.
“Ngươi dám!”
“Nếu ngươi dám giết hắn, năm gia tộc sẽ lập tức bị tiêu diệt!”
Hai tiếng quát vang lên từ trên bầu trời, nhưng Lâm Ẩn làm lơ, nếu hai Thiên Tiên đã lo cho mạng sống của Morke như vậy, xem ra huyết thống vương tộc của Ma Tộc này còn quan trọng hơn cả anh tưởng tượng.
Hai Thiên Tiên đang chiến đấu cũng nhìn chằm chằm hai Thiên Tiên Ma Tộc đang muốn cứu viện, liều mạng bị thương cũng chặn không cho họ tiến lên.
“Chết đi!”
Lâm Ẩn quát một tiếng.
Cả người Lâm Ẩn gần như biến thành tượng vàng, sức mạnh vô tận được gia trì trên người anh, hai tay Lâm Ẩn kéo ra, cứ thế xé cả người Morke ra làm đôi. Ngay cả nguyên thần của Morke cũng không kịp trốn thoát, bị ánh sáng vàng trên người Lâm Ẩn đánh nát.
Mọi người thấy chàng trai trẻ kia tay không giết chết một vương tộc của Ma Tộc thì đều trợn mắt há mồm.
Dù từng nghe nói đến chiến tích của Lâm Ẩn.
Nhưng trăm nghe không bằng một thấy, mãi đến bây giờ họ mới cảm nhận được sự đáng sợ của Lâm Ẩn.
Lúc này Thiên Tiên trên không trung cũng đều dừng tay, Thiên Tiên Ma Tộc dẫn đầu kia lạnh lùng nói với Lâm Ẩn: “Lần này các ngươi gây ra họa lớn rồi, huyết thống vương tộc của Ma Tộc rất hiếm có, ngươi lại dám giết chết Morke. Vốn dĩ chúng ta chỉ muốn nuôi nhốt các ngươi, để các ngươi trở thành đồ ăn và vật rèn luyện cho bộ tộc ta thôi, bây giờ các ngươi đều phải chết, ngay cả linh hồn cũng đừng mong được ngủ yên”.
“Cứ chịu khổ cả đời trong ma vực đi!”
Giọng điệu của ông ta rất bình thản, giống như đây là một sự thật sắp diễn ra vậy.
“Ha ha!”
Cụ ông Trịnh Thiên Long cười nhạt: “Nếu các người thật sự có bản lĩnh khống chế chúng tôi thì sao phải đợi đến bây giờ, hơn nữa bây giờ các người cũng không chiếm được lợi thế”.
“Đúng thế, muốn đấu thì đấu, bây giờ lẽ nào chúng tôi còn có đường lui sao?”
Lại một Thiên Tiên cất lời.
“Chúng tôi cũng biết các người vẫn còn thế lực ẩn giấu, chẳng lẽ các người tưởng đây là toàn bộ thực lực của chúng tôi à?”, Hiên Viên Phá Thành cũng lạnh lùng nói.
Khi nãy dù chỉ là đánh nhau mấy chục phút nhưng thiệt hại của hai bên đều không nhỏ, mấy trăm cao thủ tinh nhuệ tử vong.
Dù thương vong bên phía Ma Tộc nhiều hơn, nhưng đa số đều là chiến sĩ Ma Tộc thần cảnh.
“Thực lực của Nhân Tộc các ngươi ở thế giới này thật sự khiến ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa, nhưng chỉ với chút thực lực đó vẫn chưa đủ. Nếu không phải bọn ta nhận ra bị các ngươi phát hiện, bọn ta cũng không ra tay sớm như thế, đa số người của phe ta cũng không ở nơi này, mà là có chuyện quan trọng khác, đợi bọn họ trở về, các ngươi sẽ không còn cơ hội nữa”, thủ lĩnh Ma Tộc hờ hững nói.
“Ếch ngồi đáy giếng”.
Kiền Giao từ tốn nói: “Tích lũy hơn một nghìn năm của bọn ta các ngươi hoàn toàn không thể tưởng tượng được đâu”.
“Thấp hèn chính là thấp hèn, dù có cố gắng thế nào, giãy giụa ra sao cũng không thay đổi được hiện thực, so với bọn ta, các ngươi quá yếu!”, lại một giọng nói vang lên, người nói là một Thiên Tiên khác của nhà họ Tống, lúc này dù lão duy trì hình người, nhưng ma diễm vẫn cuộn trào xung quanh.
“Ha ha!”
Hiên Viên Phá Thành cười khinh thường: “Nếu các người thật sự mạnh như thế vì sao không tiêu diệt chúng tôi luôn đi? Các người đến hành tinh xanh cũng không phải ngày một ngày hai, đã mấy nghìn năm rồi, nếu thật sự có thực lực này, e rằng tôi còn không có cơ hội được sinh ra nhỉ”.
“Đúng thế, chỉ là miệng hùm gan sứa thôi. Người của các người vẫn chưa đến đủ, chẳng lẽ bên phía chúng tôi không có thực lực ẩn giấu à?”, cụ ông Trịnh Thiên Long cũng nói.
“Các ngươi đang nói gì vậy?”, Thiên Tiên dẫn đầu Ma Tộc nói tiếp: “Ta chỉ muốn cho các ngươi biết cao thủ thật sự trong bộ tộc ta vẫn chưa đến, nếu bọn họ đến, các ngươi hoàn toàn không thể ngăn cản. Còn về thực lực ẩn giấu mà các ngươi nói, tất cả các nhà bên phía các ngươi có thể tìm thêm năm Thiên Tiên là tốt lắm rồi, nếu các ngươi muốn đánh tiếp, trong ma vực còn có cao thủ, các ngươi không giành được lợi thế đâu”.
Ông ta nói xong, trong ma vực vang lên giọng nói lạnh lùng: “Nếu các ngươi chọn chiến đấu ngay bây giờ, bọn ta cũng có thể đồng ý, còn nếu không đấu thì mau đi đi”.
Lời này khiến mọi người bắt đầu bàn tán, đặc biệt là vương tộc hoàng tộc và một vài cao thủ thế lực lớn, bọn họ đều cho rằng chắc chắn trong ma vực có xảy ra chuyện lớn, bên phía Ma Tộc không muốn gây ra đại chiến ở đây.
Chỉ là trong ma vực còn có cao thủ chưa ra mặt cũng là thật, dù bọn họ muốn thừa thế xông lên đánh bại Ma Tộc, nhưng thực tế ngay trước mắt, dù không cam lòng cũng không làm được gì.
Nếu cố khai chiến, bọn họ cũng sẽ thương vong nặng nề.
“Ầm!”
Đúng lúc này, trong ma vực có nguyên khí dâng trào, phun ra khói đen cuồn cuộn, tạo thành uy thế đáng sợ, sau đó có rất nhiều bóng người bay ra.
Có khoảng mấy nghìn Ma Tộc bay ra từ trong ma vực, bọn chúng đứng yên bên cạnh ma vực. Còn có mấy cái bóng đứng trong ma khí trên hư không vặn vẹo, giống như một đám Đại Ma Thần đáng sợ.
Hình như có năm cái bóng!
Sau lưng bọn chúng còn có mấy chục tên trẻ tuổi, chỉ trỏ vào liên quân của Nhân Tộc.
“Toi rồi!”
Rất nhiều cao thủ đều thầm thấy căng thẳng, năm cái bóng này đều có tu vi Thiên Tiên, đánh nhau bọn họ đấu không lại.
“Không ngờ lại còn nhiều Ma Tộc như vậy, trong vực sâu vẫn còn chứ?”, có người trẻ tuổi la lên.
“Đám khốn kiếp, liều mạng với bọn chúng, giết sạch bọn chúng đi!”, một vài cao thủ hiếu chiến không chút kiêng dè la lên.
Phía đối diện là ma khí che trời lấp đất tựa như đại dương bao phủ, khiến thần hồn của tất cả mọi người đều chấn động.
Đối phương có quá nhiều Thiên Tiên, liên hợp lại cùng tạo thành một cỗ khí thế đáng sợ, như muốn nghiền nát mọi thứ.
“Hừ!”
Thiên Tiên bên phía Côn Luân cũng hừ lạnh, tản ra thần uy trên người chống lại luồng áp lực này, khiến gió lốc không thể đến gần.
Sắc mặt cao thủ ở đây cũng thay đổi, cao thủ bên phía Ma Tộc quá nhiều, dù biết trong ma vực có bí mật, nhưng bọn họ cũng không dám mạo hiểm.
Sắc mặt Lâm Ẩn cũng trở nên nghiêm túc, nếu những gì Ma Tộc nói là thật, vậy thực lực của bọn họ thật sự quá mạnh.
“Tiền bối Độ Mệnh, ông thấy sao?”
Lâm Ẩn nhỏ giọng hỏi.
Độ Mệnh Kiếm Tiên là người hiểu rõ Ma Tộc nhất trong bọn họ, có lẽ lão ta biết bên dưới ma vực có cái gì.
“Tôi cũng không rõ, Ma Tộc trong vạn giới vốn dĩ nổi tiếng tàn bạo, trên cơ bản các giới đều chiến đấu quanh năm với Ma Tộc, ngoài những thế giới mạnh kia, thế giới bình thường hoàn toàn không chịu đựng được sự tấn công của Ma Tộc”, Độ Mệnh Kiếm Tiên lắc đầu nói: “Tôi cũng không hiểu rõ Ma Tộc lắm, trong ma vực có gì, có lẽ phải đi xuống mới biết được”.
Lúc này, cuối cùng Thiên Tiên của Ma Tộc ở đối diện cũng mất kiên nhẫn, lạnh lùng hỏi:
“Sao hả, đấu hay là không, mau quyết định đi!”.