Chương 1187: Thứ Trấn Sơn Hải để lại Lâm Ẩn hơi giật mình.
Anh không ngờ nghìn năm trước Sơn Hải Thiên Tiên thật sự đấu một trận với lão Long này, hơn nữa còn hòa nhau với lão.
“Ngài Long Vương, Trấn Sơn Hải kia là ai mà có thể không phân thắng bại với ngài thế?”, Quy gia hỏi khẽ.
“Hắn không phải người của thế giới này, từ nghìn năm trước đã rời đi, trước khi đi, hắn có để lại cho ta một vài thứ, bảo ta mang đến cho truyền nhân của hắn”, lão Long cười khẽ nói.
“Lâm Ẩn, từ khi ngươi nhận được truyền thừa của hắn ở thế giới thường là ta đã biết rồi, mãi đến khi ngươi bước vào Thiên Vực ta mới tìm ngươi là vì bây giờ ngươi mới thật sự có tư cách nhận lấy truyền thừa Trấn Sơn Hải để lại”.
Lâm Ẩn sửng sốt, lúc ở trong động phủ, anh không được nói gì về truyền thừa thật sự của Sơn Hải Thiên Tiên, hoàn toàn không biết có chuyện như thế.
Lão Long Vương thấy Lâm Ẩn ngơ ngác, rõ ràng là không biết có chuyện gì xảy ra, chậm rãi nói: “Trấn Sơn Hải là một người kiêu ngạo đến mức nào, sao có thể dễ dàng để lại truyền thừa quan trọng được, dù ngươi tu luyện bí quyết Tinh Thần Luyện Thể và bí quyết Chu Thiên Tinh Thần, nhưng không hề nắm giữ đòn sát thủ chân chính, Trấn Sơn Hải đến từ Triều Thiên Cung của Thiên Hoang giới, trong tay có không ít thứ tốt, còn cụ thể hắn để lại thứ gì ta cũng không rõ”.
“Tiền bối, ngài sống lâu như vậy chắc cũng biết rõ chuyện của Ma Tộc, nêu nghìn năm trước Sơn Hải Thiên Tiên còn ở trên hành tinh xanh, vì sao ngài không mời Sơn Hải Thiên Tiên cùng đấu với Ma Tộc?”, Lâm Ẩn nhẹ giọng hỏi.
Theo anh thấy, thực lực của Long Vương trước mặt thật sự sâu không lường được, cộng thêm một Sơn Hải Thiên Tiên không hề thua kém gì, hai người bọn họ liên thủ, dù là Ma Tộc cũng không dám xem thường.
Quy gia cũng tò mò nhìn lão Long.
Người khác không biết, nhưng cụ ta biết ngài Long Vương từng tham dự trận chiến hơn hai nghìn năm trước, nhưng may mắn còn sống sót.
Lão Long cười như không cười nhìn hai người, khẽ nói: “Sao các ngươi biết nghìn năm trước ta và Trấn Sơn Hải không ra tay với Ma Tộc?”
“Chẳng lẽ hai người cũng không làm gì được Ma Tộc trên hành tinh xanh sao?”, Quy gia không nhịn được ngạc nhiên hỏi. Trong mắt cụ ta, thực lực của ngài Long Vương đã là đứng đầu thế giới này, nếu ngay cả lão Long Vương và một cao thủ đỉnh cao cũng không đấu lại Ma Tộc, vậy Ma Tộc mạnh đến mức nào chứ?
Lâm Ẩn cũng hoảng sợ.
“Từ nghìn năm trước bọn ta đã biết nhà họ Kiền có dính dáng với Ma Tộc, ta và Trấn Sơn Hải đến nhà họ Kiền giết chết một Thiên Tiên của bọn họ, lại bị ông già Kiền Khôn là cụ ông của nhà họ Kiền và một cao thủ Ma Tộc ngăn cản, nếu không vì thực lực của bọn ta không tệ thì chắc nghìn năm trước đã chết hết rồi”, lão Long thở dài, sau đó nói tiếp: “Sau khi xảy ra chuyện này, ta liên lạc với Hiên Viên Vũ, ba người bọn ta lại đi đến nhà họ Kiền muốn biết thế lực Ma Tộc ẩn trong bóng tối mạnh đến mức nào”.
Dường như vì nhớ đến chuyện cũ, trên mặt lão Long Vương cũng tràn đầy hồi tưởng, lão chậm rãi nói: “Lần đó nhà họ Kiền đã chuẩn bị trước, ba người bọn ta rơi vào bẫy, ở nhà họ Kiền có tới bốn cao thủ nửa bước Chân Thần, ba người bọn ta rơi vào thế yếu, cuối cùng là Hiên Viên Vũ liều mạng giết chết một Ma Tộc nửa bước Chân Thần, mà ta và Trấn Sơn Hải cũng bị thương nặng, tu dưỡng gần trăm năm mới hồi phục, còn mấy nửa bước Chân Thần của nhà họ Kiền bị Hiên Viên Vũ giết chết một người, hai người khác cũng bị thương nặng, còn một tên không biết đã chết hay chưa, lúc bọn ta rút lui, người kia chỉ còn lại nửa hơi thở”.
Nghe xong lời của lão Long Vương, Quy gia và Lâm Ẩn đều khiếp sợ.
Hai người đều không phải kẻ thiếu kiến thức, biết Chân Thần là cảnh giới trên Thiên Tiên, đạt đến cảnh giới Chân Thần, một lời có thể thay đổi quy luật đất trời, trở thành một tồn tại có thể hái trăng bắt sao.
“Chẳng trách nghìn năm trước cụ ông Hiên Viên Vũ của nhà Hiên Viên mất tích, nhà Hiên Viên vốn dĩ là thế lực mạnh nhất bí cảnh Côn Luân lại rơi khỏi bốn vị trí đầu, hóa ra là vì chuyện như thế”, Quy gia gật đầu, nghìn năm trước sau khi Hiên Viên Vũ mất tích, cao thủ nhà Hiên Viên đều xuất hiện tìm kiếm tung tích của cụ ta, gây ra sóng to gió lớn trong bí cảnh Côn Luân.
“Ma Tộc trên hành tinh xanh thực lực mạnh mẽ, dù liên thủ với Nhân Tộc các ngươi, phần thắng của bọn ta cũng không lớn”, lão Long lắc đầu: “Sức chiến đấu của cấp cao không đủ, rất khó bù vào, bây giờ trong Nhân Tộc thiếu nửa bước Chân Thần, trong bộ tộc dị thú cũng chỉ có một mình ta, nhưng có lẽ trong Ma Tộc cũng chỉ có hai vị nửa bước Chân Thần. Nếu ngươi có thể nhanh chóng phát triển đến mức có thể đấu lại nửa bước Chân Thần thì chắc chúng ta có thể đấu với Ma Tộc một trận”.
Lâm Ẩn cười khổ: “Tiền bối đừng nói đùa, dù là nửa bước Thiên Tiên cảnh tôi cũng phải cần thêm hai mươi, ba mươi năm nữa, sau có thể đấu lại Chân Thần chứ”.
Đến cảnh giới của bọn họ, muốn tìm thêm bước nữa cần phải tích lũy thời gian, bây giờ ngay cả tấm chắn bước vào cảnh giới Thiên Tiên anh cũng không chạm được, hơn nữa luyện hóa thiên địa kỳ vật cũng cần có thời gian. Mà việc tiến công của Ma Tộc đã gần trong gang tấc, anh không có thời gian.
“Lúc rời khỏi hành tinh xanh Trấn Sơn Hải có để lại cho ta một cái chìa khóa, nói là sau khi gặp truyền nhân của hắn ở hành tinh xanh thì giao cho người đó”, lão Long Vương lắc đầu nói: “Hắn nói thứ đó có thể giúp truyền nhân của mình phát triển vượt bậc, cụ thể là cái gì thì ta không rõ lắm, đồ ở nơi ngươi có được truyền thừa, nhưng cần cái chìa khóa này mới có thể mở ra mật tàng ẩn giấu”.
‘Phát triển vượt bậc!’ Quy gia thầm giật mình, Trấn Sơn Hải kia là cao thủ có thể đấu với ngài Long Vương, đương nhiên sẽ không nói dối, nhưng cụ ta không nghĩ ra được thứ gì có thể khiến một đỉnh cao Địa Tiên phát triển đến mức có thể đấu với nửa bước Chân Thần.
Trong tay lão Long Vương đột nhiên xuất hiện một cái hộp cổ điển, cái hộp chậm rãi bay lên từ trong tay lão, dừng lại trước mặt Lâm Ẩn.
Lâm Ẩn duỗi tay nhận lấy.
Lúc này Quy gia nói: “Ngài Long Vương, hơn hai nghìn năm trước, trận chiến lúc ta còn là một con rùa nhỏ là Nhân Tộc và dị thú cùng đấu với Ma Tộc đúng không? Bố ta và những cao thủ đồng lứa đi đâu cả rồi?”
Cụ ta đã giấu vấn đề này trong lòng từ rất lâu, bây giờ người duy nhất biết sự thật trên đời này chỉ có mỗi Long Vương thôi.
“Đúng thế”.
Lão Long gật đầu rồi nói: “Trận chiến đó đúng là Nhân Tộc và dị thú cùng chống lại đại quân Ma Tộc, đại quân Ma Tộc đến từ thế giới khác, cao thủ đông đảo, bọn họ đi đến theo tinh lộ. Vì không khiến hành tinh xanh sinh linh đồ thán, cao thủ hai tộc quyết định đấu trên tinh không. Lúc đó có không ít cao thủ Nhân Tộc và dị thú, có tận năm vị Chân Thần, mười mấy vị nửa bước Chân Thận. Nhưng Ma Tộc thật sự có quá nhiều cao thủ, trận chiến đo khiến thiên địa đảo lồn, tinh thần vỡ nát, vô số cao thủ chết trên tinh lộ, trở về chưa đến năm người”.
Nói đến đây, lão Long thở dài một tiếng: “Cuối cùng mấy vị Chân Thần miễn cưỡng sử dụng đại thần thông cắt đứt tinh lộ, hoàn toàn đóng lại con đường đến hành tinh xanh, bọn họ không thể trở về, Ma Tộc cũng khó vượt qua. Nhưng trước đó đã có một phần nhỏ Ma Tộc tiến vào hành tinh xanh, chính là Ma Tộc các ngươi nhìn thấy bây giờ, Còn Ma Tộc trong ma vực là đang muốn đả thông niêm phong của tinh lộ, nếu tinh lộ mở ra, hành tinh xanh khó mà thoát khỏi”.
Một người một rùa đều thấy lạnh lẽo.
Bọn họ biết chắc chắn lão Long Vương không nói dối, Ma Tộc trên hành tinh xanh đã khiến bọn họ thấy khó đối phó rồi, nếu tinh lộ mở ra, vô số Ma Tộc xông vào, thì bọn họ hoàn toàn không ngăn cản được.