Mục lục
Chàng Rể Cực Phẩm A Hào Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1180 – Xé kẻ thù
Theo trận chiến của hai người, xung quanh đều rung động, chân nguyên điên cuồng lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Lâm Ẩn dựng thẳng hai hàng lông mày, tóc trắng bay phấp phới, sát khí ngút trời.
“Ha ha!”
Dù Bát Tí của Ma Tộc bị Lâm Ẩn đánh phun máu, nhưng gã vẫn không hề sợ hãi, đứng thẳng trong hư không, tám cánh tay vung ngang trời.
Sau đó gã nhìn Lâm Ẩn, khinh bỉ nói: “Mấy nghìn năm trước hành tinh xanh các ngươi vẫn có vài cao thủ, nhưng bây giờ lại chẳng còn bao nhiêu, thế giới của các ngươi nhất định sẽ chất đầy thi thể, nằm rạp dưới chân Ma Tộc ta. Tuy thiên phú của ngươi không tệ, nhưng ta cũng không phải kẻ mạnh nhất trong thế hệ này, ngươi lấy cái gì đấu với ta? Các ngươi quá yếu!”
Trên mặt những Ma Tộc còn lại cũng mang theo nụ cười khinh bỉ, rất rõ ràng trong lòng bọn chúng đều tán thành với lời nói của Bát Tí.
“Nhân Tộc chúng tôi có thể nằm rạp dưới chân Ma Tộc các anh không tôi không biết, nhưng hôm nay anh nhất định sẽ nằm rạp dưới chân tôi”, vẻ mặt Lâm Ẩn không chút cảm xúc, lại đánh tới một quyền.
“Nhân Tộc, ngươi có thể đi chết rồi, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng mình là đối thủ của ta ư?”, Bát Tí quát to.
Vèo!
Gã vung tám cánh tay lên cùng một lúc, tựa như vô số lưỡi kiếm sắc bén soi sáng bầu trời, chém về phía Lâm Ẩn.
Coong!
Thân thể Lâm Ẩn căng cứng đứng yên tại chỗ, trên hai tay có dòng khí màu đen lượn lờ, anh giơ hai tay chắn trước ngực mình, ngăn cản một đòn toàn lực của Bát Tí.
Hàn quang lạnh lẽo nổ tung từ chỗ hai người đánh nhau, khói trắng bao phủ mặt đất, trời đất cũng nổ tung.
Chiêu thức này thật quá mạnh!
Hai người đồng thời lùi về sau.
“Hây!”
Đất rung núi chuyển, Lâm Ẩn kêu to một tiếng, anh nhảy lên, thật sự ra tay rồi.
Trận chiến này đã kéo dài quá lâu, anh phải kết thúc nó nhanh một chút! Cần phải dọa sợ Ma Tộc, nhất định phải giết chết đối thủ bằng thời gian ngắn nhất, hơn nữa anh tự tin Bát Tí tuyệt đối không phải không quan trọng như gã nói, thiên tài như thế chắc chắn cũng là một nhân vật quan trọng trong Ma Tộc.
Giết gã, Ma Tộc chắc chắn sẽ đau lòng!
Quanh người Lâm Ẩn có hàn khí màu đen chuyển động, đôi mắt lấp lánh có thần, trong mắt sáng rực như chứa ngôi sao.
Khi Bát Tí xông lên lần nữa, Lâm Ẩn không tránh né mà điều động thân thể đến cực hạn, dùng hai tay chặn lấy tám cánh tay.
Lần này hoàn toàn là cứng đối cứng, anh không hề cho mình đường lui, cũng chặn lại đường lui của Bát Tí, nếu Bát Tí có chút chần chừ vì đòn tấn công mạnh mẽ như thế của anh, vậy chắc chắn sẽ phải trả giá nặng nề.
Nhưng nếu thất bại, bản thân Lâm Ẩn cũng không thể thoát khỏi kết cục bỏ mình. Đây là trận quyết đấu khốc liệt nhất.
Chắc chắn người bình thường sẽ không như thế, nhất định sẽ kiêng dè nhau, không thể tiến hành trận chiến hai bên cùng có hại nhanh như thế được.
Lâm Ẩn làm vậy một là có lòng tin, thực lực của anh vốn dĩ mạnh hơn Bát Tí. Hai là muốn quyết chiến, muốn kết thúc trận chiến trong khoảng thời gian ngắn nhất, vì trận chiến không tránh né thế này có thể kéo dài mấy trăm chiêu, cũng có thể hoàn thành trong nháy mắt.
Vì đỡ từ chiêu này đến chiêu khác như thế, thắng cũng thắng, thua cũng thua, nhưng đơn giản mà trực tiếp hơn.
Trên mặt Bát Tí hiện lên ý cười, không thể không thừa nhận Nhân Tộc trước mắt thật sự rất mạnh, gã không ngờ Nhân Tộc này lại chọn liều mạng với mình, còn là chiêu ngọc đá cùng vỡ, khiến gã phải không ngừng cười khẩy.
“Dù ta không có huyết thống vương tộc, nhưng Bát Tí ta vững chắc bất hoại, tuy thân thể cậu không tệ, nhưng dám so thân thể với ta, đối đầu với ta như vậy, đúng là tự tìm đường chết!”, đây là sự tự tin của Bát Tí.
Lúc này, mọi người đều ngừng thở, nhìn chăm chú hai người đang đánh nhau.
Ngay cả những cao thủ trẻ tuổi nói năng lỗ mãng với Nhân Tộc kia cũng nhìn chằm chằm vào trận chiến, hô hấp dồn dập.
“Phải thắng đấy!”
Độ Mệnh Kiếm Tiên lẩm bẩm. Lão ta biết nếu vào lúc Lâm Ẩn mạnh nhất, cách chiến đấu như vậy không có gì là không ổn cả, nhưng bây giờ thần hồn và thân thể của Lâm Ẩn đều bị thương nặng, do một cao thủ Thiên Tiên gây ra, không thể khỏi một cách dễ dàng như vậy được, bây giờ Lâm Ẩn nhiều nhất chỉ có thể phát huy bảy mươi phần trăm thực lực của bản thân thôi.
Nếu Lâm Ẩn chết ở đây, giấc mơ muốn quay về Thiên Hoang giới của lão ta cũng sẽ tan vỡ.
Cánh tay của Bát Tí trở nên cứng như sắt thép, lóe lên hào quang lấp lánh, tám cánh tay đồng thời đánh về phía hai tay của Lâm Ẩn, khí thế đáng sợ.
Hai cánh tay của Lâm Ẩn cũng không rực rỡ như thế, chỉ có những dòng khí màu đen chuyển động.
Lâm Ẩn quát to một tiếng, hai tay đụng vào tám tay, so đấu sinh tử chân chính, dùng mạng mà chống đỡ.
Kết quả như thế nào?
Tim mọi người đều nhảy lên đến cổ họng, lúc này đất trời hoàn toàn yên tĩnh, trong lòng mỗi người đều mang chút hoảng sợ, Lâm Ẩn là người có chiến tích giết chết Thiên Tiên, nếu cả Lâm Ẩn cũng đánh không lại Ma Tộc đỉnh cao Địa Tiên trước mắt thì còn ai có hy vọng nữa?
Phụt!
Tiếng máu thịt tan nát vang lên, rất nhiều người la to một cách khó tưởng tượng nổi, bọn họ đang nhìn thấy một trận quyết chiến sinh tử.
Đây là chuyện đáng sợ đến mức nào chứ.
Tám cánh tay của Bát Tí như tám thanh thần binh tuyệt thế, kết quả lại bị gãy hết khi đối đầu với Lâm Ẩn, thật là một trận chiến đáng sợ!”
“A…”
Bát Tí kêu lên một tiếng đầy thê thảm, tám cánh tay đứt lìa, máu tươi tuôn ra, rơi trong hư không.
Gã vô cùng khó tin, bộ tộc bọn họ cánh tay càng nhiều, thực lực càng mạnh, rất nhiều cao thủ Thiên Tiên cảnh trong tộc của gã cũng chỉ có tám cánh tay, sức chiến đấu có thể so với Thiên Tiên, nhưng bây giờ gã lại thua trên lĩnh vực mình am hiểu, hơn nữa còn thua thê thảm như vậy.
“Dòng khí màu đen kia có gì đó rất lạ!”
Bát Tí thầm nghĩ, khi nãy lúc đấu với Lâm Ẩn, chân nguyên trong người gã như bị đông lại vậy, cũng vì thế khiến tám cánh tay của gã bị đứt hết.
“Hay!”
Tất cả mọi người đều hứng khởi, sự mạnh mẽ của Bát Tí khiến bọn họ cảm thấy tuyệt vọng, bây giờ bị thương nặng như thế, thật sự khiến người ta vui vẻ.
“Ở lại!”
Lâm Ẩn hét to, vì nhìn thấy Bát Tí muốn chạy trốn, anh nhảy lên một cái, bước vào trong hư không, bắt đầu truy sát.
Bây giờ trong lòng Bát Tí không còn chút chiến ý nào nữa cả, chỉ muốn mau trốn đi thôi.
Nhưng dù sao gã cũng bị thương nặng, tốc độ chậm hơn Lâm Ẩn.
Oành!
Lâm Ẩn bắt được chân sau của hắn, kéo hắn về, cực kỳ mạnh, hai tay anh nắm lấy hai chân sau của Bát Tí, sau đó đột nhiên xé một cái.
“Xịt!”
Máu bắn tứ tung, Bát Tí cứ thế bị xé đôi, lúc này Lâm Ẩn không khác gì chiến thần thời cổ, dũng cảm không ai địch nổi, ngông cuồng tắm mình trong máu tươi!
Lúc này, mái tóc trắng của anh tung bay trong không khí, bị máu tươi bắn lên làm ướt sũng, ánh mắt sáng như tia chớp!
Không ngờ Bát Tí mạnh mẽ của Ba Tộc bị Nhân Tộc xé sống trong trận chiến lần này, khiến cả Ma Tộc phải khiếp sợ!
“Bát Tí bị Nhân Tộc cùng cảnh giới giết rồi!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK