Chương 1292: Thiên Thần
giáng lâm
‘Vào khoảnh khắc nhìn thấy Long Nữ, thân
thể ngàn trượng của lão Long Vương cũng
không chống đỡ được, lập tức quỳ rạp xuống
đất, đây là uy thế đến từ huyết thống.
“Ngao Tân bái kiến Long Nữ”.
Cả người lão Long Vương như nhữn ra, đến
việc động đậy móng vuốt cũng không làm
được.
Những người còn lại cũng đều sợ ngây
người, dù Long Nữ trước mắt trông cực kỳ
xung đẹp, nhưng điêu khác từ ngọc, nhưng
bọn họ lại không thể nhìn thấu tu vi của Long
Nữ.
“Đúng lên đi!”
Long Nữ nói với giọng điệu đáng yêu.
Lão Long Vương Ngao Tân mới cảm thấy
thả lỏng, biến thành hình người cung kính
đứng một bên, không dám nhiều lời, lúc này.
trong lòng lão đều là nồi khiếp sợ, chắc chắn
Long Nữ trước mắt có huyết thống chân long,
hơn nữa còn là huyết thống Long Tộc cấp cao,
nếu không cũng không lập tức khiến người
ông ta như nhũn ra.
“Các ngươi là nhân loại đầu tiên ta nhìn
thấy trong ba nghìn năm nay, các ngươi mau
nói cho ta biết bên ngoài đã như thế nào rồi
đi, Long Nữ nói không ngừng: “Từ khi ta sinh
ra đã chưa từng rời khỏi cung điện này, Quy
gia gia nói sau khi ta trường thành mới có thề
đi, nhưng còn hơn một nghìn năm nữa ta mới
có thể trường thành!”
Mọi người chì cảm thấy da đầu tê dại, đây
rốt cuộc là huyết thống cấp bậc nào vậy, Long
Tộc ở trong tỉnh hải vốn dĩ đã rất hiếm, trong
cả tinh hải cũng có rất ít lời đồn về Long Tộc,
hầu như những ai lộ diện trong tinh hải đều có
huyết thống giao long, hoàn toàn không có
chân long.
Hơn nữa nghe ý của Long Nữ, trong long
cung này còn có một “Quy thừa tướng” không
rõ sâu cạn à?
Lâm Ẩn không chút do dự kể ra những câu
chuyện và truyền thuyết mà mình biết cho.
Tiểu Long Nữ, Tiều Long Nữ cũng nghe say
sưa, còn không ngừng gật đầu.
Lâm Ẩn cũng không vội, ngồi nói chuyện
với Long Nữ suốt bốn năm tiếng.
Thình thoảng Cố Thanh Ca và Lâm Tiếư
Đường cũng kể chen vào một vài chuyện lạ mà
mình biết, bầu không khí thoáng chốc trờ nên
hòa thuận hơn nhiều.
Nghe đến cuối, Long Nữ tiếc nuối nói:
“Tiếc là bây giờ ta không thể đi ra ngoài, nếu
không ta đã đích thân trải nghiệm những thứ
các ngưới nói rồi”.
Lúc Long Nữ còn muốn nói chuyện, một
ông lão trông rất hiền từ chậm rãi đi ra từ
trong Thủy Tỉnh cung, cười nói với Long Nữ:
“Công chúa, người nên đi ngủ rồi.
“Không chịu không chịu”.
Long Nữ kéo ống tay áo của ông lão, làm
nũng nói: “Quy gia gia, khó khăn lắm ta mới
được gặp người ngoại giới, dù sao cũng đã
ngủ nhiều năm như thế rồi, ít lại một hai ngày
cũng có sao”.
Ông lão tỏ vẻ khó xử, cuối cùng thấy dáng
vè tội nghiệp của Long Nữ chỉ có thể thờ dài:
“Nếu công chúa muốn nghe chuyện ngoại
giới, thì các ngươi đi cùng công chúa đi!”
Nói xong, ông ấy lấy một hạt châu ra, bấm
hai pháp quyết với hạt châu.
Cửa lớn của Thủy Tinh cung xuất hiện một
cánh cửa hư ào, cánh cửa từ từ mỡ ra.
“Các ngươi vào đi, các ngươi là nhóm ñgười
đầu tiên đi vào Thủy Tỉnh cung trong mười vạn
năm qua đấy!” Long Nữ hào hững thốt lên.
Mấy người Lâm Ẩn không chần chừ, đi
thẳng vào trong Thủy Tỉnh cung.
Thực lực của ông lão trước mắt sâu không
lưỡng được, nếu có ác ý gì với bọn họ, bọn họ
cũng không thể phản kháng, hơn nữa Lâm Ản
cũng muốn biết mấy vạn năm trước, thậm chí
là sớm hơn nữa đã xảy ra chuyện gì, bọn họ.
sống lâu như vậy, rõ ràng lúc trước hành tỉnh
xanh là một hành tinh vô cùng mạnh mẽ, vì
sao bây giờ lại trỡ thành thế này.
Rốt cuộc đại ma thần trấn áp bên dưới tiên
thổ là gì?
Thân phận của người đưa đò là gì?
Đây đều là thứ anh rất muốn biết.
Mấy người Lâm Ẩn đi vào Thủy Tinh cung,
trên bàn trong phòng tiếp khách rộng lớn đã
bày tiên quả và ngọc dịch không biết tên, ngồi
trên bàn cũng có thề ngửi thấy mùi vị mê
người.
“Úc!
Một tiếng nuốt nước miếng vang lên, lấO
Long Vương hơi xấu hồ, ngoài ông lão không.
biết tên này ra, lão là người sống lâu nhất ờ
đây, bây giờ lại không nhịn được như thế.
Thật sự là tiên quả trên bàn có sức hấp dẫn
quá lớn với lão.
“Ăn đi, vừa ăn vừa nói”, ông lão cười ra hiệu
cho mấy ngưỡi Lâm Ẩn.
Mọi người cũng không khách sáo nữa,
những thứ này vừa nhìn đã biết không tầm
thường, lần này là một cơ duyên lớn với bọn
họ.
Lâm Ẩn ăn một miếng tiên quả không biết
tên, cũng cảm thấy tu vi của mình có chút tiến
triển, tác dụng của tiên quả này không thua gì
tiên dịch bên dưới tiên thổ.
Những người khác cũng cảm nhận được
tác dụng của tiên quả, nhưng đều là người có
kiến thức, cũng không ăn như hồ đói, mấy
người Cố Thanh Ca là vừa ăn vừa tán gẫu với
Tiểu Long Nữ.
Lâm Ần chắp tay hỏi ông lão: “Tiền bối, rốt
cuộc mấy chục nghìn năm trước đã xảy ra
chuyện gì? Vì sao hành tỉnh xanh lại trờ thành
thế này? Ngài có thề giải thích nghỉ hoặc cho.
tôi không?”
“Ò2″
Ông lão ngạc nhiên nhìn Lâm Ẩn: “Cậu từ
đâu biết được biến cố mấy vạn năm trước?”
“Biết được chút chút từ trong miệng người
đưa đò dưới tiên thổ”, Lâm Ẩn nói với ông lão
những gì mình biết.
Ông lão nâng ly rượu lên uống một hớp,
nói: “Những gì ta biết cũng không nhiều hơn
cậu, nhưng cậu sai rồi, biến cố kia không phải
xây ra vào mấy vạn năm trước, mà là mười mấy
vạn năm trước, khi đó ta vừa có linh trí, bộ tộc
của chúng ta đời đời phục vụ Long Vương đại
nhân, cho nên ta được phái đi chăm sóc tiều
công chúa, cũng không rõ ràng chuyện bên
ngoài, ta chỉ biết là sau ngày đó, người trong
tộc ta cũng không trờ về nữa, Long Vương đại
nhân cũng mất tăm”.
“Ta từng ra khỏi Thủy Tỉnh cung mấy lần
trước khi công chúa sinh ra, khi đó trên hành
tỉnh xanh vẫn có một vài cao thủ, có lần ta
suýt chết trong tay một cao thủ Ma Tộc, chật
vật trốn về Thủy Tinh cung, mấy vạn năm
không ra ngoài, sau khi tiểu công chúa sinh ra,
ta có đi ra ngoài lần nữa, lúc này người mạnh
nhất trên hành tinh xanh cũng chỉ có tu vi như
các ngươi thôi”.
“Mấy vạn năm nay ta cũng từng điều tếế
mấy vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì, tiếc lá
không có chút manh mối nào cả, chuyện lúc
trước đã bị người đời quên lãng, không tìm
thấy chút dấu vết nào, hơn nữa đoạn lịch sử
kia bỗng dưng không tìm thấy bất cứ một ghi
chép nào, như kiểu bị ai đó xóa đi vậy”.
“Nếu ngươi còn có thề nhìn thấy người đưa
đó dưới tiên thổ, thì chắc có thể biết được một
vài thứ từ trong miệng ông ta”.
Lúc mấy người Lâm Ấn ð lại Long cung
làm khách.
Tinh không vô tận.
Vô Ky Tán Nhân chậm rãi sử dụng năng lực
cấp bậc Thiên Thần, chân mày đang nhíu lại
cũng giãn ra.
“Hai vị sư huynh, trận pháp đã không bài
xích người thuộc cảnh giới của chúng ta nữa,
chỉ cần tạm thời không sử dụng đến thực lực
Thiên Tiên hậu kỳ thì sẽ không gặp nguy hiểm,
chúng ta đi vào thôi!Vô Ky Tán Nhân chậm rãi
nói.
“Thiện!”
Vô Ngân Chân Nhân lạnh nhạt nói.
“Thánh tử chết ở hành tinh xanh, chỉ có
dùng máu tươi của người trên hành tỉnh xanh
mới có thể rửa được nỗi nhục này, nếu không
giết kẻ cầm đầu và toàn bộ mọi người trên
hành tinh xanh, chúng ta không thề nào ăn nói
với chưỡng giáo đại nhân được”, Vô Cấu Chân
Nhân lạnh lùng nói.
Ông ta là người thuộc phe La Trường
Thằng, còn được khâm điềm là người hộ đạo,
bây giờ La Trường Thắng chết rồi, ông ta trờ
về chắc chắn sẽ bị phạt.
“Nếu đã thế thì chúng ta lên đường thôi!”
Vô Ky Tán Nhân nói xong thì vung tay lên.
Thuyền cồ thanh đồng chạy nhanh đến
hành tỉnh xanh.