Từ khi thi đại học xong, tên nhóc Tô Kiêm Mặc này coi như triệt để tự do bay nhảy.
Thấy chị mình có người chồng tốt.như vậy, trong nhà lại có người chăm sốc, sau khi tốt nghiệp cứ đi liên hệ tình cảm với bạn học suốt, căn bản mỗi ngày đều chạy nhảy.
bên ngoài.
Tô Lạc Ly thấy trạng thái gân đây của cậu khá tốt, cũng vì áp lực của lớp mười hai quá lớn, cũng không nói gì nữa.
Mỗi ngày Ôn Khanh Mộ đều đến công ty, trong nhà, ngoài người giúp việc, chỉ còn cô và chó.
Lúc này, Tô Lạc Ly coi như cảm nhận được chỗ tốt khi Ôn Khanh Mộ ở nhà, ít nhất cô sẽ không buồn chán như này.
Cô nhớ tới chuyện đạo diễn Nghiêm Kha hẹn cô đóng phim, liền bắt xe đến công ty.
Từ Tinh Như thấy Tô Lạc Ly nhảy tưng tưng tới, quả thật cũng ngạc nhiên.
“Lạc Ly, tôi còn định để cô nghỉ ngơi ở nhà một thời gian nữa, sao cô lại tự mình chạy đến đây rồi?”
“Em ở nhà mãi quả thật rất chán, nhớ ra chuyện đạo diễn Nghiêm nói muốn hẹn em đóng phim đợt trước, ông ấy.
nói gửi kịch bản đến chỗ chị rồi.”
Từ Tinh Như gật đầu, lấy một phần kịch bản từ trong ngăn kéo đưa cho Tô Lạc Ly.
“Kịch bản này tôi xem rồi, cũng khá hay, cô về cũng xem xem, nhưng đòi hỏi diễn xuất cũng khá cao, tôi sợ cô không nhận nổi, cô về tự mình nghiên cứu một chút, sau đó bàn bạc với đạo diễn Nghiêm”
Tô Lạc Ly cười: “Vâng”
“Ngoài ra, Lạc Ly..”
Tô Lạc Ly thấy hình như Từ Tinh Như có lời muốn nói mà không nói thành lời.
“Chị Tinh Như, có chuyện gì chị cứ nói đi”
Từ Tinh Như do dự nhiều lần, cuối cùng cũng nói.
“Bên phía Tô Nhược Vân, mặc dù phim còn chưa đóng máy, nhưng lịch trình của cô ta đã xếp kín mít, toàn bộ đều là sự kiện, tôi đoán là độ nổi tiếng của cô ta trong khoảng thời gian tới sẽ tăng mạnh…”
Điểm này, Tô Lạc Ly không hề thấy bất ngờ, dù sao Tô Nhược Vân là bà chủ tương lai của Quốc tế Nghệ Tân, Quốc tế Nghệ Tân nhất định sẽ dốc hết những tài nguyên tốt nhất cho cô ta.
“Ngoài ra, bên phía Quốc tế Tinh Hoàng, cô cũng biết trước kia đứng trên bờ vực phá sản, tài nguyên tốt không nhiều, tài nguyên tốt bây giờ căn bản đều dồn cho Tiêu Mạch Nhiên, thứ tôi có thể giành lấy cho cô cũng có hạn”
Lần đầu tiên Từ Tinh Như cảm thấy, bản thân là người quản lý mà những việc có thể làm được quá ít ỏi.
Dù sao, cô chẳng qua chỉ là người quản lý, huy hoàng trước kia cũng không còn thuộc về cô nữa.
Nghe lời này, lòng Tô Lạc Ly thịch một tiếng.
Tiêu Mạch Nhiên có thể lấy được nhiều tài nguyên tốt như vậy, là vì quan hệ với Ôn Khanh Mộ sao?
Trước kia cô đã xem nhẹ, Mục Nhiễm Tranh từng nói với cô, quan hệ của Tiêu Mạch Nhiên và Ôn Khanh Mộ…
Trong lòng cô cảm thấy rất không thoải mái.
Suy cho cùng, Ôn Khanh Mộ là người chồng trên giấy tờ của côi “Lạc Ly..” Từ Tinh Như thấy biểu cảm của Tô Lạc Ly hơi ngẩn ngơ.
“Hả?”
“Thật sự xin lỗi, thật ra từ khi cô nhận quay quảng cáo cho Thời Quang thiếu nữ, lại thêm sức ảnh hưởng của Thời Quang thiếu nữ, độ nổi tiếng của cô cũng đang tăng lên, tôi nên tranh giành cho cô mới đúng, nhưng thật sự..”
“Chị Tinh Như, không sao, chị đừng tự trách”
Từ Tinh Như thở dài một hơi.
“Đi bước nào hay bước đấy, hiện giờ độ nổi tiếng của cô đang tăng lên, mặc dù bị thương, nhưng vẫn cần duy trì độ nóng của mình, như này, mấy ngày nay cô đăng weibo nhiều một chút, tương tác với người hâm mộ”
“Vâng”
Chào tạm biệt Từ Tinh Như, Tô Lạc Ly bắt taxi về nhà.
Còn chưa vào cửa, liền nghe thấy trong nhà vọng ra tiếng gầm thét chỉ thuộc về ngài Ôn.
“Có phải tôi dặn mấy người rồi không, không được cho cô ấy ra ngoài? Cô ấy đi mất rồi, các người chịu trách nhiệm nổi không?”
Tô Lạc Ly cầm chìa khóa mở cửa.
Ôn Khanh Mộ mặt mày tái xanh, bao gồm cả Triệu Ni Ni, ba người giúp việc đều cúi thấp đầu, không dám thở.. Truyện Trọng Sinh
mạnh.
Tô Lạc Ly liền nhếch mép, cười gượng gạo.
“Tôi… Tôi về rồi..”
Giây phút nhìn thấy Tô Lạc Ly, trái tim thấp thỏm lo âu của Ôn Khanh Mộ mới bình tĩnh trở lại.
“Cái đồ què nhà cô, chạy lung tung gì chứ?”
Què? Chân cô chỉ bị thương mà thôi, sao lại thành người què rồi?
Anh mới què ý, cả nhà anh đều là người què!
Nói rồi, Ôn Khanh Mộ đi đến trước mặt Tô Lạc Ly, vác cô lên.
Quả thật là vác lên, tư thế giống hệt như công nhân vác.
bao tải trong phim.
“Này, này, đặt tôi xuống!”
Ôn Khanh Mộ cứ vác Tô Lạc Ly như vậy, đi vào phòng ngủ, đặt cô lên giường.
“Cô đi đâu?”
“Tôi đến công ty một chuyến mà thôi”
Thấy biểu cảm muốn ăn thịt người của Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly lại không chạy được, sợ đến mức không dám nói gì.
“Đến công ty mà không biết nói với tôi một tiếng à? Hả?”
“Không, không cần thiết chứ?”
“Sao lại không cần thiết? Tôi là chồng cô! Là người thân của cô, hành tung của cô phải báo cáo với tôi!”
Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ đầy nghỉ ngờ, cô bán mình cho anh rồi sao?
“Cô đến công ty kiểu gì?” Ôn Khanh Mộ hơi bình tĩnh lại.
“Bắt taxi”
Ôn Khanh Mộ há miệng, không nói thành lời, anh không để xe lại cho cô.
“Cô đến công ty làm gì? Không ngoan ngoãn ở nhà!”
“Ở nhà chán lắm, đến người nói chuyện cùng cũng không có” Tô Lạc Ly lẩm bẩm một câu.
Cô sắp chán mốc người lên rồi.
“Vậy tôi ở nhà với cô”
“Hả?”
Điều Tô Lạc Ly không ngờ là, người đàn ông này lại thật sự nói lời giữ lời!
Chiều hôm đó, anh sai người chuyển hết đồ trong phòng làm việc đến thư phòng, mấy ngày nay anh sẽ làm việc ở trong thư phòng.
Quả thật Tô Lạc Ly cạn lời.
Thế nhưng, đã nói là anh sẽ ở cạnh cô, kết quả lại là…
“Tô Lạc Ly, cô ngồi ngoan ở đây cho tôi.”
“Vậy tôi làm gì?” Tô Lạc Ly mặt mày bất đắc dĩ.
“Nhìn tôi ký văn bản, nhìn tôi chơi game, nhìn tôi làm việc, tùy côi”
Rõ ràng đều là nhìn anh, sao lại còn tùy cô chứ?
Tô Lạc Ly thật sự khóc không ra nước mắt!
Chỉ là, Tô Lạc Ly thật sự ý thức được từ sáng đến tối, người đàn ông này thật sự rất bận.
Văn bản anh cần ký mỗi ngày chất cao như núi, ngoài ra, vì sản phẩm chủ yếu của Dark Region là game, mỗi ngày anh đều tranh thủ thời gian chơi game.
Chơi game của mình, để kịp thời phát hiện lỗi phần mềm, chơi game của đối thủ, phát hiện điểm sáng tạo của người ta…
“Cốc cốc cốc…
“Vào đi!”
Dì Phương đi vào.
“Ông chủ, cậu Mục đến” Dì Phương từng là người giúp việc bên hoa viên Crystal, đương nhiên là biết Mục.
Nhiễm Tranh.
“Hả? Hắc Thổ?” Tô Lạc Ly liền hưng phấn đứng dậy.
Ôn Khanh Mi cho tôi!”
liên trừng mắt nhìn cô: “Cô ngồi xuống “Tôi không làm phiền anh làm việc nữa, cháu trai đến rồi, tôi đi chào hỏi một chút!”
“Không cần cô chào hỏi! Ngồi xuống cho tôi!”
Tô Lạc Ly không còn cách nào khác, chỉ đành ngồi xuống.
“Thế nhưng, chúng ta như này không được hay cho lắm”
Ôn Khanh Mộ liếc cô một cái.
“Muốn gặp nó như vậy?”
“À… Không muốn..”
“Vừa khéo, tôi gọi người đuổi nó đi” Vừa đúng ý của Ôn Khanh Mộ.
“Này này này, muốn muốn muốn, cực kì muốn!”
“Đm cô dám nhớ người đàn ông khác trước mặt tôi?”
Tô Lạc Ly há miệng, hận không thể cắn tên đàn ông này một phát!
Đây rõ ràng là bắt nạt người khác mà!
“Muốn gặp nó cũng được, có điều kiện”