Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Cô sẽ không gặp được anh nữa sao? 
Khoảnh khắc đó, Tô Lạc Ly sợ hãi, cô lo 
mình sẽ không gặp được Ôn Khanh Mộ nữa.

Nửa đường nhận được điện thoại của Từ Tinh Như, Tô Lạc Ly đi thẳng đến Quốc tế Tinh Hoàng.

Từ Tinh Như thấy Tô Lạc Ly thì giật mình, khuôn mặt không trang điểm đầy phờ phạc, hai mắt thâm quầng, bọng mắt sưng, khuôn mặt có vẻ lại gầy đi.


“Lạc Ly, cô có chuyện gì thế? Chúng ta mới bao lâu không gặp đâu, sao cô lại tiều tụy thành thế này?” 
“Chị Tinh Như, chị tìm tôi có chuyện gì vậy?” Tô Lạc Ly cứng nhắc chuyển đề tài.

“Bộ phim truyền hình lần trước nói với cô, bộ nữ chủ ấy, tôi đã thương lượng với đối 
phương rồi, tuần sau là có thể vào đoàn phim” 
"Ồ.

" Tô Lạc Ly không có chút hứng thú nào.

“Lạc Ly, có phải có nên nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì không? Tôi trông trạng thái tinh thần của cô không tốt lắm, nếu cứ thế này vào đoàn phim thì rất khó làm cho đạo diễn hài lòng.

” 
“Chị Tinh Như, tạm thời em không thể nào quay phim được.

” 

Trong bộ dạng này của Tô Lạc Ly, lại biết Tô Lạc Ly đang yêu, tất nhiên Tử Tinh Như nghĩ ngay chắc là chuyện yêu đương, có lẽ là thất tình hoặc chuyện gì đó khác.

“Tôi biết ngay lúc đó không nên để cô yêu đương mà, một khi ngôi sao nữ bắt đầu yêu đương thì rất khó để tập trung toàn bộ tâm tư và sự nghiệp của mình” 
Lời nói của Từ Tinh Như mang theo chút 
tức giận, Tô Lạc Ly cũng không phản bác.

Thấy Tô Lạc Ly sa sút tinh thần như vậy, Từ Tinh Như cũng không thể quở trách cô nữa.

“Thế này đi, tôi sẽ nói chuyện lại với đối phương, đẩy lùi thời gian của cô, cô tranh thủ giải quyết chuyện của mình đi.

Đã rất lâu rồi cô không xuất hiện trước công chúng, dạo này nguy hiểm lắm, đừng tự chôn vùi tương lai của mình” 
“Tôi biết rồi.

” 
Vừa dứt lời, điện thoại trong túi Tô Lạc Ly đố chuông.


Cô nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, sắc mặt đột nhiên trắng bệch! 
Bệnh viện QM.

Tô Lạc Ly lo lắng xông vào bệnh viện, chạy như bay đến hành lang.

“Kiêm Mặc đâu? Kiểm Mặc thế nào rồi?” Cô nắm lấy áo của một ý tả, thở hổn hển hỏi.

“Mợ chủ, mợ bình tĩnh trước đã, bây giờ đang cấp cứu, viện trưởng Chu ở bên trong” 
Tô Lạc Ly thở hổn hển.

“Sao lại như vậy? Sao lại như vậy chứ? Chẳng phải trước đó vẫn khỏe sao?”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK