Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1255

Mới có mấy ngày Lê Thấm Thấm đã đi dạo một vòng quanh hoa viên Crystal, bây giờ cô ta không có tâm trí để chơi, chờ đến khi đại công cáo thành thì có thể ở đây chơi thỏa thích.

Khi Tô Lạc Ly đang chơi với hai con trong phòng trẻ em thì Lê Thấm Thấm chạy tới.

“Tô Lạc Ly, công ty chồng cô sắp phá sản rồi mà cô vẫn còn rảnh rỗi thoải mái chơi với con à?”

“Đến khi làm mẹ cô sẽ biết, dù có rảnh rỗi thoải mái không thì cô cũng phải chơi với con.”

“Cô có ý chí sắt đá thật đấy, chẳng lẽ cô định trơ mắt nhìn sự nghiệp chồng cô khổ sở gây dựng hủy hoại trong tay cô sao?” Lê Thấm Thấm nheo mắt cười, “Chỉ cần cô đồng ý ly hôn, tôi sẽ bảo bố tôi dừng tay ngay lập tức!”

“Cho dù anh ấy không có gì cả tôi cũng bằng lòng đi theo anh ấy, tôi cũng sẽ không ly hôn, cô từ bỏ ý định này đi!” Tô Lạc Ly không thèm nhìn cô ta lấy một cái, vẫn tiếp tục đung đưa Tiểu Thất trong nôi.

“Cô… Đúng là ngu xuẩn cố chấp!” Lê Thấm Thấm không đạt được mục đích, cô ta trở lại phòng mình bắt đầu bực bội.

Chiêu này của Mục Nhiễm Tranh không có tác dụng gì cả!

Cô ta rút điện thoại nhắn tin cho Mục Nhiễm Tranh.

“Tô Lạc Ly không chịu ly hôn!”

“Cô đừng sốt ruột, bề ngoài cô ấy bình tĩnh vậy thôi chứ thực ra trong lòng đau khổ lắm, bây giờ cô nên lo cho chính cô thì hơn.”

“Tôi có gì phải lo, tôi ăn ngon ngủ ngon lắm!”

“Chú tôi sắp ra tay với cô rồi, mấy ngày nay cô phải cực kỳ cẩn thận với thức ăn người giúp việc mang tới, tốt nhất đừng ra ngoài, nếu tôi đoán không sai, chú tôi sẽ tạo sự cố khiến cô sảy thai.”

Lê Thấm Thấm giật mình khi nhìn thấy tin nhắn của Mục Nhiễm Tranh, tin nhắn này như nhắc nhở cô ta.

“Vậy tôi nên làm gì bây giờ?”

“Cô chỉ cần cẩn thận một chút là được, còn lại không cần làm gì cả, lúc quan trọng nhờ Lạc Ly giúp đỡ, để Lạc Ly biết chú tôi không muốn nhìn thấy đứa con trong bụng cô.”

“Anh quên mất rồi à! Tô Lạc Ly chắc chắn sẽ hùa với Ôn Khanh Mộ, Ôn Khanh Mộ muốn hại tôi mà Tô Lạc Ly lại không biết à?”

“Chắc chắn chú tôi sẽ bàn bạc với Lạc Ly, nhưng Lạc Ly chắc chắn sẽ không đồng ý, đồng thời sẽ cảnh cáo chú tôi đừng ra tay, nếu như Lạc Ly biết chú tôi ra tay, hai người họ nhất định sẽ cãi nhau.”

“Làm sao lại vậy được chứ? Ôn Khanh Mộ muốn hại tôi để được ở bên Tô Lạc Ly mà, nếu Tô Lạc Ly trở mặt với anh ấy vì việc này thì coi như phụ lòng anh ấy rồi?”

Lê Thấm Thấm phân tích từ góc độ của mình.

“Tóm lại chuyện này cô nghe tôi đi, làm vậy nhất định sẽ khiến hai người họ cãi nhau gay gắt, không chỉ mỗi Lạc Ly, chú tôi cũng sẽ trở mặt, tôi quá hiểu họ rồi.”

“Vậy được, tôi sẽ làm theo kế hoạch của anh!”

Sau bữa tối, buổi tối thường sẽ chuẩn bị mấy món ngọt hoặc hoa quả.

Trong phòng khách chỉ có Ôn Khanh Mộ và người giúp việc, vào tầm này Tô Lạc Ly thường chơi với hai đứa bé ở phòng trẻ em.

Người giúp việc bưng một bát canh đi tới.

“Đã cho thêm thứ tôi bảo chưa?” Ôn Khanh Mộ nói với giọng trầm thấp đáng sợ.

“Thưa cậu chủ, đã thêm rồi ạ.”

“Tốt lắm, mang lên đi, đừng để lộ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK