Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1250

Tòa nhà tập đoàn Dark Reign.

Mấy chiếc xe màu đen sang trọng đỗ ở cửa tòa nhà, mười mấy người đàn ông đeo kính râm mặc đồ vest bước xuống.

Cửa xe lại mở ra, một người đàn ông dáng người hơi mập đeo kính râm cũng bước xuống, đi vào tòa nhà trong vòng vây của đám người.

Nhân viên bảo vệ của tập đoàn Dark Reign vừa định tiến lên hỏi thì bị vệ sĩ đẩy ra, bọn họ đi thẳng vào thang máy, nhân viên bảo vệ vội vàng xin sự giúp đỡ.

Cả đám nhân viên bảo vệ lên thẳng tầng của văn phòng chủ tịch.

Ôn Khanh Mộ vừa nhận được báo cáo về tình hình bên dưới, có lẽ anh cũng đoán được là ai, may mà anh không phê duyệt.

Cửa văn phòng chủ tịch bị đá văng, một đám người ào ào xông vào.

Nhân viên bảo vệ của tập đoàn Dark Reign cũng vội vàng xông vào đứng chắn trước mặt Ôn Khanh Mộ.

“Sếp Lê tới một mình là được rồi, sao phải dẫn theo nhiều người như vậy?” Ôn Khanh Mộ ngồi trên ghế làm việc của mình, không có ý định đứng dậy.

“Ôn Khanh Mộ, cậu đừng giả ngu với tôi! Tôi đến để hỏi cậu một câu, có phải con gái tôi đang ở chỗ cậu không?” Lê Hán Giang chỉ vào mặt Ôn Khanh Mộ rồi giận dữ mắng.

Điều gì đến cũng sẽ đến, Ôn Khanh Mộ đã đoán trước được sớm muộn Lê Hán Giang cũng sẽ tới.

“Ở đây nhiều người quá, ông chắc chắn muốn nói về chủ đề này chứ?”

Lê Hán Giang nhìn xung quanh một lượt, vì có thêm vệ sĩ nên trong văn phòng có hơn ba mươi người.

“Các cậu ra ngoài trước đi.” Ôn Khanh Mộ bảo tất cả nhân viên bảo vệ ra khỏi văn phòng.

Lê Hán Giang cũng giơ tay ra hiệu cho đám vệ sĩ, đám vệ sĩ nhao nhao ra ngoài, trong văn phòng chỉ còn lại Ôn Khanh Mộ và Lê Hán Giang.

“Đúng là con gái ông ở chỗ tôi.” Ôn Khanh Mộ không hề giấu giếm, trên thực tế dù anh nói dối cũng không có ý nghĩa gì.

Nghe thấy Ôn Khanh Mộ thừa nhận, Lê Hán Giang thở phào một hơi, “Vậy tôi hỏi cậu, có phải cậu làm con bé lớn bụng thật không?”

“Đây là một sự cố.”

“Đừng nói với tôi là sự cố gì đó! Chẳng lẽ cậu không biết con bé mới chỉ là một cô gái hai mươi tuổi sao! Ôn Khanh Mộ, cậu là người đã có gia đình! Sao cậu có thể làm chuyện không bằng cầm thú như vậy! Thấm Thấm vẫn là một cô gái mới lớn, con bé còn đang đi học!”

Lê Hán Giang kích động chỉ vào mặt Ôn Khanh Mộ rồi chửi ầm lên.

Lê Thấm Thấm là cô con gái duy nhất của Lê Hán Giang, ông ta còn có một đứa con trai, nhưng tuổi còn nhỏ.

“Con gái ông là người muốn phá hoại gia đình tôi trước, cô ta nhiều lần quấn lấy tôi, còn chuyện chúng tôi lên giường hoàn toàn là sự cố, là cô ta lừa tôi, chuyện này không thể trách tôi hoàn toàn được.”

“Ôn Khanh Mộ cậu được lắm! Cậu làm con gái tôi lớn bụng mà cậu còn trách con bé? Những lời khốn nạn như vậy mà cậu cũng nói ra được sao!”

Ôn Khanh Mộ nhún vai, “Không tin ông đi hỏi cô ta xem có phải cô ta cam tâm tình nguyện hay không? Tôi bảo cô ta phá bỏ đứa bé trong bụng cô ta còn không vui nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK