Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1437

“Bố con không sao đâu, yên tâm. Con cầm điện thoại về dùng đi.”

“Thái độ của bố con thế nào?”

Ôn Lam nở nụ cười dịu dàng, ấm áp.

“Đêm qua bố con gần như thức trắng, ông ấy bảo ông ấy luôn suy nghĩ về những lời con nói, còn hỏi dì có phải ông đã làm quá đáng quá không. Ông ấy nói sau khi suy nghĩ kỹ càng, ông thấy thực sự không nên phản đối con yêu đương, có lẽ ông ấy chỉ là không muốn con rời xa ông ấy mà thôi.”

“Hả?” Lê Thấm Thấm không dám tin vào tai mình.

“Ông ấy cũng nói hai mươi tuổi không còn nhỏ nữa, con học xong, có công việc ổn định thì cũng hai mươi ba, hai mươi tư, lúc đó mới yêu thì ai biết có còn người nào tốt không, lại yêu thêm vài năm nữa rồi mới kết hôn sinh con thì muộn quá.”

Ôn Lam nói rất nhẹ nhàng, bà vốn cũng là một người phụ nữ cực kỳ dịu dàng.

Từng lời từng chữ đều chạm đến trái tim Lê Thấm Thấm khiến cô không kìm được nước mắt.

“Thật ra trông bố con có vẻ là một người khô khan, chỉ biết kiếm tiền, nhưng thực ra ông ấy rất tình cảm. Ông ấy cũng tự nói có thể không phải ông ấy phản đối con và Mục Nhiễm Tranh ở bên nhau, mà là phản đối việc con yêu đương kết hôn rồi sẽ phải rời xa ông ấy, cứ nghĩ đến việc con gái mình nuôi bao nhiêu năm sắp phải rời xa mình là lòng ông ấy lại thấy khó chịu.”

Lê Thấm Thấm chu miệng, trong lòng cũng thấy khó chịu.

“Thấm Thấm, bây giờ bố con đã không phản đối việc con và Mục Nhiễm Tranh yêu nhau nữa, nhưng ông ấy hy vọng con có thể hoàn thành xong chương trình học ở Anh rồi về kết hôn, tốt nhất là kết hôn muộn một chút, ông ấy muốn ở cùng con thêm vài năm nữa.”

“Sao bố con lại đa cảm vậy chứ? Trông ông ấy cộc cằn khô khan mà nói câu nào lại khiến người ta muốn khóc câu đấy!”

Lê Thấm Thấm dẩu môi, rút khăn giấy lau nước mắt.

“Dì Lam, dì nói với bố con rằng chắc chắn con sẽ học hành chăm chỉ ở Anh, sẽ không để chuyện yêu đương trì hoãn việc học. Còn về việc kết hôn, con còn muốn chơi thêm vài năm nữa, hơn nữa dù kết hôn thì con cũng sẽ thường xuyên về thăm hai người mà.”

Ôn Lam vui mừng gật đầu.

Vài ngày sau, kỳ nghỉ của Lê Thấm Thấm kết thúc, Lê Hán Giang, Ôn Lam và Mục Nhiễm Tranh cùng tới tiễn cô.

Mấy ngày nay mối quan hệ giữa Lê Hán Giang và Lê Thấm Thấm đã dịu đi rất nhiều, vì không muốn bố ghen nên Lê Thấm Thấm không để ý đến Mục Nhiễm Tranh mấy.

Cho đến khi chỉ còn lại Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm, lúc này cô mới nói chuyện với anh.

Lê Thấm Thấm nhào vào lòng Mục Nhiễm Tranh: “Em thật sự không nỡ xa anh. Vừa nãy em ngó lơ anh, anh không giận em chứ?”

Mục Nhiễm Tranh không hề để ý.

“Em cố tình đó, vì sợ bố em ghen. Em thật sự không ngờ bố em từng này tuổi rồi mà vẫn ghen với người yêu của con gái.”

Mục Nhiễm Tranh vuốt mái tóc dài của Lê Thấm Thấm: “Sang bên kia em phải học cách tự chăm sóc bản thân nhé.”

“Điều này thì anh yên tâm, chẳng phải trước đây em vẫn sống rất tốt đó sao? Chủ yếu là anh đó!”

Lê Thấm Thấm đưa ngón tay ra chọc vào ngực Mục Nhiễm Tranh: “Nhớ phải hứa với em không được thân mật với ngôi sao nữ, nhất là không được tạo tin đồn, bố vợ tương lai của anh luôn theo dõi anh đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK