Minh Huyên cau mày, vẻ mặt đau khổ đi về phía tẩm cung của Nữu Hỗ Lộc thị. “Ngươi tới đây làm gì? Ta sẽ không bỏ hài tử của mình đâu.” Sắc mặt của Nữu Hỗ Lộc thị rất kém, vừa nhìn thấy Minh Huyên liền hét lên. Minh Huyên đứng ở mép giường, nàng gật gật đầu, nhìn nhìn Tôn thái y, thấy ông cũng gật đầu, mới trấn an nói: “Không có ai muốn Nữu Hỗ Lộc tỷ tỷ từ bỏ hài tử, nhưng mà bây giờ tỷ kích động như vậy, đối với tỷ và hài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.