“Tuy rằng không được, trông mặt mà bắt hình dong, nhưng mà, người đẹp vật đẹp, đều khiến trong lòng chúng ta, vui vẻ! Hoàng a mã, có phải không ạ?” Dận nhưng nghe vậy liền không che dấu được nụ cười xán lạn của mình, cả người tràn đầy vui vẻ, cao hứng nói. Khang Hy gật gật đầu, đúng là như vậy, mỗi khi nhìn thấy nhi tử, hắn đều cảm thấy tâm trạng rất vui vẻ. Giống như hắn, khi hắn gặp Dung Nhược, tâm trạng sẽ tốt hơn khi gặp Minh Châu. “Hoàng a mã, khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.