Minh Huyên nhanh chóng sửa sang lại bản thân một chút, bởi vì đang ở trong tâm cung của mình nên ít nhiều nàng cũng có chút thả lỏng. “Ma ma, thất lễ rồi!” Nàng nhanh chóng sửa sang lại quần áo, chỉnh sửa mái tóc gọn gàng một chút, sau đó mỉm cười nói với Tô Ma Lạt Cô. Tô Ma Lạt Cô nhìn Minh Huyên mặc dù không son phấn nhưng vẫn môi hồng răng trắng, khí sắc hồng hào, khuôn mặt mượt mà, lại nhìn về Na Bố Kỳ cách cách- Mặc dù đã tô son điểm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.