Minh Huyên cũng ăn gần no rồi, sao có thể không nhận ra tâm tư của Dận Nhưng được chứ. Mặc dù cậu bé nói như vậy với nàng, nhưng ánh mắt vẫn luôn trừng trừng nhìn Na Bố Kỳ cách cách. Nàng cũng không cự tuyệt, múc một bát mì, thêm đùi gà đút cho cậu bé. “Đừng nghĩ đến việc bắt nạt thứ phi…tâm tính lương thiện, cô sẽ canh chừng ngươi.” Sau khi ăn xong Dận Nhưng nhân lúc Minh Huyên ra ngoài xem Cổn Cổn liền nói với Na Bố Kỳ. Na Bố Kỳ chớp chớp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.