Khang Hy thuận theo sự kinh ngạc của nàng nhìn sang, cũng thấy bảo bối nhi tử đã mở mắt tròn xoe, hắn lập tức nhẹ giọng nói: “Bảo Thành, con đã khỏe hơn chút nào chưa?” “ n...” Dận Nhưng gật đầu, cậu bé vừa định nói chuyện thì phát hiện cổ họng phát không ra tiếng, nhất thời có chút sốt ruột. Khang Hy duỗi tay ôm nhi tử lên, đỏ mắt nói: “Hài tử ngoan, con chỉ sinh bệnh thôi, qua hai ngày sẽ ổn.” Dận Nhưng đã tỉnh, Minh Huyên cũng không tiện nằm ỳ không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.