Buổi tối, Minh Huyên ngủ rất sớm, nàng có thói quen là mỗi ngày sẽ đi vào nông trường ngồi một lát, đó là không gian riêng của một mình nàng, chưa chắc đã lao động, nhưng mà ở đó nàng có thể cảm nhận được sự yên tĩnh chân chính. Nhưng mà trước khi ngủ, nàng từng nghe nói hoàng thượng đến Thừa Càn cung mà. Không ngờ sau đó lại có chuyện của nàng? Rốt cuộc Khang Hy muốn làm gì? “Hoàng thượng thật sự có tiền!” Minh Huyên nhìn số trứng trên bàn, khóc không ra nước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.