Mục lục
Quý Phi Xuyên Về Triều Thanh Làm Cá Mặn Nuôi Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dận Nhưng gãi gãi đầu, vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ, cậu bé muốn hoàng a mã tiếp tục nói, nhưng mà hoàng a mã lại chỉ nói đến vậy liền dừng lại. Tuy rằng dầu nhỏ của cậu bé biết là di mẫu nói đúng, nhưng mà vẫn có nhiều chỗ không hiểu.

"Hoàng a mã, Bảo Thành không hiểu! Người làm ơn, làm ơn giảng tiếp cho Bảo Thành nghe được không?"

Khang Hy nhìn nhi tử dùng hai tay chống cằm, hai mắt tràn đầy mong đợi nhìn hắn làm nũng thì ho nhẹ một tiếng, đây là trải nghiệm chưa bao giờ có, hắn liền ôm nhi tử vào lòng cẩn thận giảng giải, còn đồng ý lần sau sẽ đưa cậu bé đi xem xây nhà thật sự.

"Hách Xá Lý thị này mấy tuổi rồi còn làm nũng, chơi xấu với tiểu hài tử, đúng là… Không có quy củ!" Lúc sau, trong khi Bảo Thành ngủ trưa, Khang Hy đang phê sổ con thì đột nhiên cười nói.

Hắn sửa lỗi cho Bảo Thành rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ dạy nhi tử làm nũng, cách làm hôm nay của Bảo Thành, hiển nhiên là học theo người khác. Người to gan như vậy, Bảo Thành còn nghe theo, tính đến nay cũng chỉ có nha đầu Hách Xá Lý gia này.

"Nô tài thấy thái tử điện hạ hoạt bát hơn rất nhiều.” Lương Cửu Công cúi người đi phía sau, nhỏ giọng nói.

Khang Hy thở dài, mở miệng nói: "Coi như nể mặt Bảo Thành, trẫm sẽ không truy cứu tội không có quy củ của nàng."

Thân là một nô tài đủ tư cách, Lương Cửu Công không lắm miệng nhiều lời nên cũng không nhắc nhở hoàng thượng rằng hình như khoảng thời gian này hắn đã nhắc đến Hách Xá Lý thứ phi hơi nhiều.

Bởi vì loạn Tam phiên nên Khang Hy thực sự không đặt quá nhiều tâm tư ở trong hậu cung, sủng hạnh phi tần chẳng qua cũng là vì củng cố tiền triều. Ngay cả thời gian dạy dỗ thái tử cũng ít hơn so với thường ngày rất nhiều.

Thỉnh thoảng nghe nhi tử bảo bối vui vẻ kể lại những chuyện của mình ở Vĩnh Thọ cung, trong lòng Khang Hy thực sự rất yên tâm, cảm giác chán ghét đối với Tào Dần tự chủ trương và sự nịnh nọt của gia tộc Hách Xá Lý… Cũng bớt đi một chút.

“Suy cho cùng, đứa nhỏ cũng không thể được nuôi dưỡng dưới tay phụ nhân.” Đương nhiên Khang Hy cũng không phải hoàn toàn hài lòng với Minh Huyên, dù sao thì trong mắt hắn, Minh Huyên quá mềm yếu.

Lương Cửu Công bước lên giúp Khang Hy thay nước trà, nịnh nọt nói: “Thái tử còn cần Hoàng thượng ngài dạy dỗ, người khác làm sao có đủ khả năng và tầm nhìn như ngài được?”

Khang Hy gật gật đầu, ngay sau đó thở dài: “Trẫm có thể dạy nó làm thế nào để trở thành một thái tử đủ tư cách, nhưng cuối cùng vẫn không thể cẩn thận giống như nữ nhân được. Mặc dù Hách Xá Lý có tầm nhìn hạn hẹp, tính tình lại nhát gan yếu đuối, nhưng cũng có thể nhận ra được những điều khác biệt.”

Ví dụ như chuyện cưỡi nô tài vung roi lần này! Đối với bậc quân vương, dân tâm chính là căn cơ!

Lương Cửu Công cười hì hì nói: “Nô tài không hiểu những thứ này, nhưng nô tài vẫn cảm thấy hoàng thượng ngài lợi hại nhất!”

Khang Hy mỉm cười mắng một tiếng ngu ngốc, sau đó rơi vào trầm tư suy nghĩ. Thái tử yên ổn, hắn có thể dành nhiều thời gian để suy nghĩ về chuyện triều chính nhiều hơn nữa, loạn Tam phiên hiện giờ cũng là thời điểm quan trọng để hắn thanh trừ và kiểm soát các vấn đề trong triều, củng cố quân quyền của mình!

Minh Huyên không được sủng ái, lại còn là thứ phi mới vào cung, Hoàng thượng thậm chí còn chưa gặp mặt lần nào, điều này khiến cho những người khác trong cung bởi vì chuyện của thái tử mà nảy sinh khúc mắc ngay lập tức ít hơn rất nhiều.

Bởi vì chưa được thị tẩm nên ngày mùng một và ngày mười lăm cũng không cần phải đến thỉnh an thái hoàng thái hậu.

Những người có tâm cơ muốn nhân cơ hội tạo quan hệ với thái tử, nhưng khi nhìn thấy những thị vệ thường xuyên cầm vũ khí ở trước cửa Vĩnh Thọ cung cũng game over!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK