Đêm hôm đó, Ninh Dịch mơ thấy một giấc mơ. Hắn mơ thấy vạn dặm non sông, tinh hà lấp lánh, chính mình ngồi trên lưng Hồng Tước, trong ngực ôm nha đầu, thiên địa vận khí đều ở dưới thân. Nha đầu không nhìn tinh hà cùng mây bay đầy trời, chỉ vùi đầu vào trong lồng ngực hắn, nhẹ nhàng gọi tên hắn. - Ninh Dịch. Âm thanh này nghe có vẻ nhẹ nhàng, xen lẫn chút buồn man mát. Có cả tiếng khóc lóc nức nở. Sau đó, nàng còn nói rất nhiều điều, nhưng Ninh Dịch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.