Nữ hài cất tiếng cười tự giễu, ngôi chùa này xa xôi hẻo lánh, đệ tử Thục Sơn còn lập bia cảnh báo, cho nên hầu như không có người nào đến. Mấy năm nay... ngoại trừ Hạt Tử cũng chỉ có vị thiếu niên kia. Nàng ngẩn ngơ nhìn gương mặt xinh đẹp trong gương, khuôn mặt ấy vừa sáng sủa vừa mạnh mẽ, chỉ tiếc đầu mày lại nhiễm nỗi buồn cùng với những đau đớn do bệnh tật. Những cơn đau đã quấn lấy nàng sắp được mười sáu năm. Nàng biết bệnh của mình trời sinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.