“Xin lỗi… xin lỗi…” Thu Thu vừa khóc vừa xin lỗi. Không ít khách hàng đang nhìn về phía bên này với ánh mắt tò mò. Tiểu Tĩnh và đám bạn cũng lặng lẽ đứng nhìn Thu Thu đang không ngừng khom người xin lỗi. Rất tò mò với chuyện này. Đường Tụng vội vàng đưa tay ngăn cản Thu Thu. Bình thản nói: “Ngồi xuống đi, không cần như vậy, để người ta nhìn thấy sẽ không tốt.” Thần sắc Thu Thu cứng lại, vội vàng ngồi xuống, điềm đạm đáng yêu nói: “Được.” Thái độ rất khôn khéo,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.