Chiếc xe lao nhanh trên trường quốc lộ. Tiếng gió quẩn quanh bên tai. Sau khi ăn trưa xong, Trầm Ngọc Đình có chút lười biếng. “Nghe nhạc không?” Đường Tụng cảm thấy bầu không khí này rất hợp để nghe nhạc. Đường Tụng ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo nụ cười yếu ớt: “Được nha.” Đường Tụng kết nối, ấn nút. Loa rất tệ, nhưng tại tiếng ồn của đường cao tốc, lại rất có cảm giác. Trầm Ngọc Đình nghe một lát, bắt đầu hát theo. Bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên hài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.