Sau khi ăn uống no say, ba người rời khỏi nhà hàng. Lý Nhã Lỵ hưng phấn ôm lấy cánh tay Đường Tụng, thảo luận về những món ăn vừa rồi. Lý Mộc Tuyết đi phía sau, còn cố tình bước nhẹ, sợ Đường Tụng chú ý đến. Đây là ban ngày ban mặt, hoàn toàn khác với hoàn cảnh mờ mịt lúc nãy. Mặt đối mặt quá xấu hổ! Đứng trước cửa khu chung cư Kim Duyệt, Đường Tụng cười nói: “Lỵ Lỵ, anh giao cho em một nhiệm vụ.” “Ừm!” Lý Nhã Lỵ lập tức đứng thẳng, lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.