Trở về nhà, phòng khách tối om, cũng không biết Từ Tình đã ngủ chưa. Vì không đánh thức Từ Tình, Đổng Ngọc Ngôn cố ý nhẹ nhàng. Không dám bật đèn, nhẹ nhàng đặt mấy túi đồ trong tay xuống đất, lén lút thay dép trước cửa. Đúng lúc này, cạnh một tiếng, ánh đèn sáng tỏ. Đổng Ngọc Ngôn giật nảy cả mình. Vội vàng quay người, liền nhìn thấy Từ Tình đang nhìn chằm chằm vào mình, đôi mắt kia tràn đầy vẻ tò mò. Đổng Ngọc Ngôn vỗ vỗ bộ ngực sung mãn, tức giận nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.