(Bạch Nguyệt Quang = ánh trăng sáng, dùng để chỉ mối tình đầu, tình đơn phương như ánh trăng sáng không thể chạm đến) 6 rưỡi tối, Liễu Bảo Nguyệt vội vàng chạy xuống nhà ăn ăn tối, sau đó lại vội vàng trở về chỗ ngồi. Qua một ngày làm việc mệt mỏi, nàng cảm thấy hơi choáng váng. Đồng nghiệp Hạng Dương ngồi cạnh nhắc nhở: “Bảo Nguyệt, mệt thì qua ghế salon nghỉ một lát, tôi cảm thấy sắc mặt cô hơi tái rồi.” Nghe vậy, La Á Quân ngồi bên cạnh cũng xông tới: “Vừa mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.