Mặc dù trải qua thời gian cọ rửa, tình cảm của Đường Tụng với nàng đã không sâu tận xương tủy như thời trung học. Nhưng chỉ cần nhìn thấy nàng, một loại cảm xúc đặc thù mà xa xôi vẫn cứ dâng lên trong lòng. Có lẽ không chỉ hoài niệm nàng, mà còn cả đoạn thanh xuân hạnh phúc và tiếc nuối kia. Mười mấy tuổi là độ tuổi rất ngây thơ và thuần túy. Trong giai đoạn thanh xuân này, dưới ‘ánh trăng sáng’ chiếu rọi. Hắn nhận biết cảm xúc mặt đỏ tim run, khắc sâu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.