“Đây là chăn đệm thời đại học của tôi, đã giặt sạch rồi.” Liễu Bảo Nguyệt ôm chăn đệm đưa cho Đường Tụng. Tiếp đó lại lấy một tấm đệm yoga, trải xuống mặt đất. “Một lớp đệm yoga, lại thêm nệm, chắc là đủ rồi nhỉ? Cũng may trời không lạnh.” Liễu Bảo Nguyệt vừa nói vừa giúp hắn trải chăn đệm. Đường Tụng ngồi ở bên giường, yên tĩnh nhìn nàng bận rộn. Vừa tìm được loại cảm giác quen thuộc kia. Trước kia, mỗi lần ra ngoài chơi thì Liễu Bảo Nguyệt sẽ chuẩn bị rất chu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.