Chiếc xe càng lúc càng nhanh. Trương Linh Linh ngồi ở phía sau, vẫn ôm chặt lấy eo của Đường Tụng. Chẳng biết tại sao, có hắn cản ở phía trước, những làn gió sắc bén lại trở nên ngọt ngào. Sau khi xuyên qua một con đường với những hàng cây dài, bốn phía trở nên yên tĩnh. Bên tai chỉ còn tiếng động cơ. Bên người là những hàng cây vụt qua, phía trước là con đường uốn lượn, đỉnh đầu là trời xanh mây trắng mênh mông bát ngát. Ánh nắng thu chiếu xuống hai người, tựa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.