Nhìn thấy Trầm Ngọc Đình đi ra khỏi cửa phòng. Trương Trạch Hạo cúi đầu, nội tâm thấy hơi khó chịu. Hắn tích cực đi tham gia buổi liên hoan này, chính là vì nối lại tiền duyên với người bạn học xinh đẹp ngày xưa. Ngày tháng thanh xuân rực rỡ đó, khiến cho hắn rất hoài niệm. Bốn năm ở nước ngoài tuy rất đặc sắc, nhưng mà chơi mệt mỏi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nhớ đến phút giây tươi đẹp ngày xưa. Lại không ngờ là đối phương đã có người yêu thích. Thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.