Đường Tụng cười nói: “Chọn một cái đi.” Đổng Ngọc Ngôn làm nũng: “Chúng ta ăn một nửa rồi đổi cho nhau được không? Như vậy có thể ăn 2 loại khẩu vị nha.” “Được!” Trên đường phố rực rỡ ánh đèn. Hai người cầm bánh, hai mắt nhìn nhau một cái. Thổi thổi một hơi, cắn một miếng to. Vừa xốp vừa giòn, hương thơm nồng đậm, mùi thịt băm cũng rất ngon. “Đây là cái bánh ngon nhất em từng ăn, em có thể nhớ mãi mùi vị này.” Đổng Ngọc Ngôn nhìn hắn đầy tình cảm. Ánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.