Chương 11: Tiến sĩ ngành kiến trúc. (1)
Vị trí địa lý của thành phố này khá đặc thù, thời kì khi xưa, nơi này vô cùng căng thẳng trong việc cung cấp điện lực, mãi đến tận lúc xuất phát hiện trạm điện địa nhiệt mới có chuyển biến tốt.
Tận thế bạo phát, hệ thống trạm phát điện đã sớm tê liệt, nhưng mà địa nhiệt còn đang tuôn ra cuồn cuộn không ngừng, thậm chí bởi vì từ trường Địa Cầu thay đổi, hiện tượng địa nhiệt chỉ có tăng lên chứ không giảm đi.
Nếu như zombie thật sự nắm giữ công năng cảm ứng nhiệt, thi triều bạo phát đúng là có thể giải thích.
Đột nhiên, mặt Lục Phàm lộ ra vẻ cổ quái, nếu như nguyên nhân thi triều bạo phát thực sự là bởi vì địa nhiệt, đây chẳng phải là nói, mình sống lại nhiều lần như vậy đều là ở đây chờ chết?
Quả thực là ngu đòi mạng!
Chẳng trách sống lại nhiều lần như vậy cũng không thể vượt qua đợt thi triều này, nguyên nhân bởi vì địa nhiệt, zombie đến từ bốn phương tám hướng dâng tới nơi này cuồn cuộn không ngừng, có thể tưởng tượng được, không bao lâu nữa nơi này sẽ biến thành đại bản doanh của lũ zombie.
Chờ sau khi vượt qua trận thi triều này, nhất định phải lập tức rời khỏi nơi này.
Lục Phàm yên lặng tính toán trong lòng, bắt đầu lập ra kế hoạch kế tiếp.
Nhìn thấy vẻ mặt Lục Phàm không ngừng biến ảo, dù là lấy thân phận trí lực cường hóa giả của Lâm Hiểu Hiểu cũng đoán không ra hắn đang suy nghĩ cái gì.
“Ngươi làm sao vậy?”
Lâm Hiểu Hiểu quan tâm hỏi, nàng còn tưởng rằng Lục Phàm không thoải mái chỗ nào.
Lục Phàm lúng túng nở nụ cười, nói tránh đi: “Đi, đi ra xem xem bọn họ bố trí thế nào rồi.”
Lời còn chưa dứt, Lục Phàm cấp tốc đứng dậy đi ra ngoài, hắn thực sự là không tiện tiếp tục ở lại nơi đây, nếu như không phải Lâm Hiểu Hiểu nhắc nhở, chỉ sợ lần sống lại này của hắn lại bị phế bỏ.
Trong đại sảnh, các loại đồ dùng trong nhà chồng chất như núi, nếu như quan sát kỹ sẽ phát hiện, vị trí mỗi một kiện đồ dùng trong nhà bày ra đều có ý nghĩa đặc thù, từ đầu đến cuối liên tiếp nhau, quả thực là một toà mê cung.
Trên cầu thang cũng thiết trí lượng lớn chướng ngại vật, đối với những zombie ngốc nghếch kia mà nói, những chướng ngại vật này có thể trở ngại bọn chúng đi tới rất tốt.
Lục Phàm thấy cảnh này mà kinh ngạc trong lòng, tuy rằng hắn nói ý nghĩ của Lâm Hiểu Hiểu cho mọi người, thế nhưng cụ thể làm thế nào cũng không có nói, Lục Phàm thật sự không nghĩ tới mọi người có thể hoàn thành tốt như vậy.
Vào lúc này, Lục Phàm nhìn thấy có một nam tử đeo kính đang chạy tới chạy lui trong đoàn người, chỉ chỉ chỏ chỏ đối với công tác của mọi người, bận bịu không thể tách rời.
Lục Phàm khẽ động tâm, thầm nói: “Chẳng lẽ người này là nhân tài ghê gớm nào đó?”
“Ngươi tới đây một chút!”
Lục Phàm hô lên với gia hỏa đeo kính kia.
Gã đeo kính nghe được tiếng la của Lục Phàm, nhất thời bị dọa run run một cái, sau đó vội vàng đi đến trước mặt Lục Phàm, cẩn thận từng li từng tí một dừng lại.
“Ngươi tên là gì?”
Gã đeo kính căng thẳng trong lòng, vội vàng đáp lại nói: “Báo cáo lão đại, ta tên là Lưu Tiêu, giới tính nam, ham muốn nữ, năm nay ba mươi bốn tuổi, tiến sĩ ngành kiến trúc đại học Lý Công, chưa kết hôn.”
Lục Phàm nghe được đối phương trả lời chân thật như vậy bỗng cười lên, cái tên này hẳn là đang đi xin việc nha, thế mà trực tiếp tự mình giới thiệu tóm tắt khái quát đến như vậy.
Có một việc có thể khẳng định chính là, độ tín ngưỡng của người này đối với Lục Phàm đã đạt đến trăm phần trăm, đã là fans trung thành nhất của Lục Phàm.
“Lưu Tiêu đúng không, tiến sĩ ngành kiến trúc?”
Lục Phàm suy tư mở miệng nói.
“Vâng, đúng thế.”
Độc giả yêu quý có ngọc phiếu thì quăng cho truyện nhé, không cần 1 cục to đùng đâu, mỗi tuần có quăng là được, mặt truyện sẽ được xuất hiệp trên top và tạo động lực cho dịch giả bạo chương và ra chương nhanh hơn. Cảm ơn mọi người rất nhiều!!!