• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 50: Hoắc Á Đinh mất máu quá nhiều

Hôm nay nhất định là một đêm không ngủ, theo tiếng súng truyền đến, toàn bộ người may mắn còn sống sót trong căn cứ Túc Cầu dồn dập thức tỉnh, lúc này tụ hội ở mảnh đất trống phía đông.

Rất nhanh, một tên nam tử đầu trọc bụng lớn đi đến, người này ánh mắt hung lệ, tỏ rõ vẻ dữ tợn, trên cổ đeo một sợi dây chuyền vàng, cánh tay xăm hình một con Thanh Long (rồng xanh), nhìn qua cực kỳ hung sát.

Mọi người thấy người này đến, theo bản năng dồn dập lùi lại mấy bước, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

“Lão đại!”

Hai tên người may mắn còn sống sót phụ trách gác đêm vội vàng đi tới trước mặt nam tử đầu trọc, nở nụ cười không được tự nhiên, nếu như quan sát kỹ lưỡng có thể phát hiện, đáy mắt hai người ẩn giấu một vệt sợ hãi.

“Chuyện gì xảy ra?”

Nam tử đầu trọc dùng sức phóng tầm mắt về phương Đông, thế nhưng ở trong bóng đêm đen kịt căn bản không nhìn thấy được gì.

Đột nhiên, hai tiếng pháo nổ liên tiếp xuất hiện khiến cho mọi người kinh ngạc nhảy một cái, ánh mắt mỗi người nhìn về phương xa hiện ra một ít khát vọng.

Có súng, có pháo, chẳng lẽ là quân đội đến?

Nghĩ tới đây, tinh thần mỗi người đều đại chấn, phải biết, tuy rằng mọi người ở căn cứ Túc Cầu tạm thời bảo vệ được tính mạng, thế nhưng cũng bị vây chết ở nơi này, căn bản là không có cách nào rời đi nửa bước.

Mắt thấy đồ ăn càng ngày càng ít, người may mắn còn sống sót sinh hoạt càng ngày càng gian nan, lúc này nghe được tiếng súng phía xa xa, đáy mắt mỗi người đều hiện lên một khát vọng nóng bỏng.

Cảm nhận được phản ứng của mọi người xung quanh, đại hán trọc đầu đột nhiên bạo hống một tiếng, lớn tiếng quát lên: “Nhìn cái gì vậy, bất kể là ai đến, lão tử vĩnh viễn là lão đại của các ngươi, ai dám cãi lời, đại đao của lão tử đã sớm khát khao khó nhịn rồi!”

Nghe được tiếng rống giận dữ của nam tử đầu trọc, ánh sáng trong mắt của tất cả mọi người cấp tốc ảm đạm, gần nghìn người người may mắn còn sống sót thế mà không người nào dám phát sinh một chút âm thanh, không khí ngột ngạt đến đáng sợ.

Nam tử đầu trọc tên là Hạ Tường, là một tên tiến hóa giả, vốn dĩ hắn là một tên đầu gấu ở khu vực phụ cận, sau khi tận thế bạo phát thế mà trở thành tiến hóa giả, ở đây trở thành ‘thằng chột làm vua xứ mù’.

Tính cách của Hạ Tường cực kỳ bạo lực, có người may mắn còn sống sót không cẩn thận đắc tội hắn, hắn trực tiếp chém chết đối phương ở trước mặt mọi người, sau đó ném vào bầy zombie.

Cũng có người không ưa hành vi của hắn, bốn, năm thanh niên liên hợp lại cùng nhau, muốn chế phục hắn, nhưng mà Hạ Tường đã trở thành tiến hóa giả, sức chiến đấu đã sớm vượt qua người bình thường, cứ như vậy dưới đại đao của hắn lại tăng thêm mấy mạng người, hung hăng kiêu ngạo ngông cuồng tự đại.

Từ đó về sau, hung danh của Hạ Tường đại thịnh, trở thành lão đại của căn cứ Túc Cầu này, không còn có người nào dám đắc tội hắn.

“Đều cút về ngủ cho lão tử, lại dám ra đây tham gia trò vui, lão tử một đao chém chết các ngươi!”

Hạ Tường quay về phía mọi người hét lớn một tiếng, nhất thời làm tất cả mọi người kinh hãi không thôi, sau đó dồn dập rời đi, tiến vào lều vải ngủ.

Hạ Tường nhìn thấy dáng vẻ thất kinh của đám người bèn thoả mãn gật gật đầu, sau đó xoay người nhìn phía phương Đông, đáy mắt lộ ra một ít hung tàn, thầm nói trong lòng: “Mặc kệ người đến là ai, đến căn cứ của lão tử, chỉ có lão tử tự mình định đoạt.”

Trong màn đêm, Lục Phàm dẫn dắt đoàn xe nhanh chóng chạy trên con đường ngổn ngang, thỉnh thoảng sẽ có zombie lạc đàn nhằm về phía đoàn xe, tất cả đều không ngoại lệ bị va bay ra ngoài.

Sau khi có xe bọc thép, hành trình của mọi người trở nên dễ dàng rất nhiều, bất luận phía trước có chướng ngại vật gì, xe bọc thép trực tiếp gào thét mà qua, tất cả đều bị va bay ra ngoài.

Khoảng chừng một tiếng sau, xe bọc thép xông lên phía trước nhất đột nhiên ngừng lại, vững vàng mà đứng ở giữa đường.

Đoàn xe phía sau dồn dập dừng lại, mỗi người đều lộ ra biểu hiện nghi hoặc, không biết phía trước phát sinh chuyện gì, thế mà khiến xe bọc thép đấu đá lung tung này giờ phải ngừng lại.

Vào lúc này, cửa xe bọc thép đột nhiên mở ra, Diệp Đại Long thất kinh chạy xuống, la lớn: “Không tốt, Hoắc Á Đinh té xỉu rồi!”

Nghe được lời này, mọi người dồn dập xuống xe, tất cả đều vây đến bên ngoài xe bọc thép.

Vào lúc này, Hoắc Á Đinh đã được Diệp Đại Long và Nhâm Hồng Quân nâng xuống xe, Lưu Tiêu và Trần Tam Bàn vội vàng đem nệm ra đặt trên đất, đặt Hoắc Á Đinh nằm vững vàng trên đó.

“Xảy ra chuyện gì?”

Lục Phàm đi đến bên cạnh mọi người, nhìn sắc mặt trắng bệch như tờ giấy của Hoắc Á Đinh khẽ nhíu mày.

Từ Tiểu Bằng nhìn thấy Hoắc Á Đinh hôn mê bất tỉnh, nhất thời sốt sắng trong lòng, từ sau khi tận thế bạo phát, Từ Tiểu Bằng và Hoắc Á Đinh ở cùng nhau, cảm tình giữa bọn họ càng như người thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK