• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội xe này chính là đoàn người Lục Phàm xuất phát từ khách sạn Phú Cung, kế hoạch ban đầu của bọn họ là trước lúc trời tối lao ra phạm vi nội thành, nhưng mà bây giờ nhìn lại rõ ràng là không kịp.

Tiếng nổ xe cộ vang rền sẽ đưa tới lượng lớn zombie, lại thêm con đường đâu đâu cũng có chân tay cụt và hài cốt zombie, ảnh hưởng nghiêm trọng tốc độ đoàn xe đi tới.

Vào lúc này, một đội quan binh vọt ra từ khu chợ rách nát bên cạnh, mỗi người ghìm súng trong tay, một bộ dáng vẻ hung thần ác sát.

Mọi người không khỏi cả kinh trong lòng, Hoắc Á Đinh vừa định đỗ xe, sắc mặt Lục Phàm khó coi nói ra: “Đừng quản bọn họ, vọt thẳng đi qua!”

Hoắc Á Đinh là quân nhân xuất ngũ, gặp phải quân đội theo bản năng cảm thấy sợ hãi, Lục Phàm thì lại không để ý chút nào, giờ đã là niên đại nào, còn có chuyện đỗ xe kiểm tra, kiểm tra em gái ngươi à.

Người trên mấy chiếc xe phía sau hoàn toàn mù quáng hành động theo Lục Phàm, lúc này Lục Phàm không đỗ xe, bọn họ sẽ càng không ngừng.

Còn việc trong tay đối phương có súng, khà khà, ngươi có ta cũng có!

Một nhóm quan binh đứng bên ngoài khu chợ tất cả đều choáng váng mắt, không nghĩ tới đối phương căn bản không để ý lời nói của chính mình, bốn chiếc xe cứ như thế gào thét vọt qua trước mắt mọi người.

Vào lúc này, Ngụy Trạch Cường đi ra từ bên trong, nhìn thấy bốn chiếc xe không có ý dừng lại, lúc này tức giận đến nổi trận lôi đình, giận dữ hét: “Các ngươi ngốc sao, bọn họ chạy tiếp, các ngươi sẽ không nổ súng sao?”

Nghe được lời nói của Ngụy Trạch Cường, hết thảy binh lính không khỏi mà nuốt một ngụm nước bọt, một người trong số đó cẩn thận từng li từng tí một nói ra: “Nổ súng với người may mắn còn sống sót hình như không tốt lắm?”

“Đùng!”

Một cái tát mạnh mẽ dán ở trên mặt binh sĩ, năm cái dấu tay đỏ chót trong nháy mắt xuất hiện, từ đầu đến cuối, binh sĩ không có nửa điểm phản kháng.

Một cái tát mạnh mẽ dán ở trên mặt binh sĩ, năm cái dấu tay đỏ chót trong nháy mắt xuất hiện, từ đầu đến cuối, binh sĩ không có nửa điểm phản kháng.

“Đưa đây, thật mẹ nó một đám rác rưởi!”

Ngụy Trạch Cường đoạt lấy súng tự động trong tay binh lính, quay về phía xe cộ chạy phía trước nổ súng quét loạn một trận, theo vài tiếng phốc phốc nổ vang truyền đến, chiếc xe tải cũ nát đi ở phía sau cùng nhất thời nổ lốp.

“Chi!”

Một trận tiếng ma sát chói tai vang lên, Trần Đại Bằng thắng xe gấp ngừng lại, bởi vì lốp nổ quá mức đột ngột, hắn thiếu một chút nữa là lật xe.

Vào lúc này, Từ Tiểu Bằng bên cạnh cũng bị dọa đến mức trái tim nhảy lên, nhưng mà sau khi kinh hãi qua đi là tràn ngập sự phẫn nộ, hắn gây ai chọc ai, tại sao đối phương lại nổ súng về phía người mình?

Lục Phàm phía trước nghe được tiếng súng thì hơi nhướng mày, lúc này hắn mệnh lệnh cho Hoắc Á Đinh ngừng xe lại, ngữ khí lạnh lẽo hỏi: “Chúng ta còn có bao nhiêu viên đạn?”

Lục Phàm đã từng kiếm được một bao tiếp tế, bên trong gửi lượng lớn súng ống đạn dược, nhưng mà sau khi trải qua một trận chiến trước đó, đạn dược đã tiêu hao gần hết rồi.

Hoắc Á Đinh cười khổ một tiếng, đáp lại nói: “Viên đạn không nhiều, mỗi người không vượt quá 5 phát.”

Lục Phàm khẽ gật đầu một cái, nói: “Mỗi người 5 phát sao? Đầy đủ rồi!”

Theo đoàn xe dừng lại, zombie phía sau rốt cục đuổi đến, số lượng to lớn đến khoảng mấy trăm.

Xe cộ dừng lại, tiếng nổ vang rền nhất thời biến mất không còn tăm hơi, lượng lớn zombie đang truy đuổi đoàn xe trong nháy mắt mất đi mục tiêu truy đuổi.

Zombie không có thị lực, chủ yếu dựa vào khứu giác và thính giác, theo tiếng súng vang lên, thanh âm đoàn xe biến mất không còn tăm hơi, bên cạnh thì lại thêm ra lượng lớn khí tức nhân loại.

Những zombie truy đuổi đoàn xe này vốn là đã bị tiếng súng hấp dẫn, lúc này nhận ra được lượng lớn khí tức nhân loại, sao có thể không điên cuồng?

Bởi vậy, mấy trăm con zombie điên cuồng phóng đi về phía khu chợ, mục tiêu chính là Ngụy Trạch Cường vừa nổ súng.

Ngụy Trạch Cường nhìn thấy lượng lớn zombie vọt tới phía mình, lúc này sợ đến vãi cả linh hồn, vội vàng hạ lệnh: “Nổ súng, nhanh nổ súng!”

Bọn binh lính đã sớm sẵn sàng trận địa đón quân địch, bọn họ cũng không có lộ ra chút khiếp đảm nào, như tình huống như thế đã không phải lần đầu tiên phát sinh.

Mà bản thân Ngụy Trạch Cường thì cấp tốc trốn vào trong khu chợ, nằm nhoài khe cửa nhìn ra phía ngoài.

Tiếng súng lít nha lít nhít, hiển nhiên những binh sĩ này đều là cường giả huấn luyện nghiêm chỉnh, bằng không cũng không thể đi tới nơi này từ căn cứ Thiên Kinh, chỉ tiếc lãnh đạo của bọn họ quá ngu.

Tiếng súng kéo dài năm phút đồng hồ, mấy trăm con zombie không một con nào may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều bị đánh gục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK