Chương 29: Không gian tồn trữ cấp một (2)
“Có truyền hay không?”
Lục Phàm đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo chính là lộ ra vẻ bừng tỉnh, xem ra đồ vật thu được từ hệ thống Siêu Thần Tiến Hóa cần tải xuống, vật thả vào dĩ nhiên là cần truyền.
Lập tức Lục Phàm không chần chờ chút nào gật gật đầu, đáp lại nói: “Truyền!”
“Keng!”
Chủy thủ trên tay Lục Phàm nhất thời biến mất không còn tăm hơi, nhìn lại trong không gian tồn trữ, chủy thủ lẳng lặng xuất hiện ở bên trong, quả nhiên đã bỏ vào.
Lục Phàm mừng trong lòng, hơi suy nghĩ lần thứ hai lấy chủy thủ ra, sau đó lại thả vào, lặp lại như vậy mấy lần, chơi không còn biết trời đâu đất đâu.
Khiến Lục Phàm cảm thấy thoả mãn chính là, vật phẩm chỉ có thời điểm để vào lần đầu tiên mới xuất hiện âm thanh gợi ý của hệ thống, sau khi lần thứ hai để vào hoặc là lấy ra đều không có bất kỳ tiếng nhắc nhở nào, bằng không Lục Phàm cũng bị phiền chết rồi.
Chỉ chốc lát sau, lông mày Lục Phàm lại cau lên, thầm nói: “Ai, nhưng đáng tiếc không gian quá nhỏ, Xích Diễm chiến kích của ta hoàn toàn thả không vừa.”
Lục Phàm phiền muộn, bất mãn lầu bầu nói: “Xích Diễm chiến kích thực sự là quá to lớn, cầm ở trong tay thực sự là không tiện, lại nói, đây cũng quá dễ thấy, bất kể đi đến nơi nào, mọi người nhất định sẽ bị chuôi kích kinh thiên này hấp dẫn.”
Lục Phàm than thở lấy chủy thủ ra, một lần nữa thả lại bên hông, đây là vũ khí bảo mệnh, khẳng định là phải mang theo bên người.
Ôm thái độ muốn thử một chút, Lục Phàm chuẩn bị đem Xích Diễm chiến kích để vào không gian tồn trữ, nhìn xem đồ vật không cách nào để vào thì hệ thống sẽ nhắc nhở thế nào.
“Có truyền hay không?”
Âm thanh giống nhau như đúc hệ thống vang lên, Lục Phàm không hề nghĩ ngợi đáp lại nói: “Truyền!”
“Keng!”
Theo một tiếng chuông vang lên, Xích Diễm chiến kích trên tay Lục Phàm biến mất không còn tăm hơi, không gian tồn trữ đột nhiên thêm ra một cái tên to xác, hầu như chiếm đầy toàn bộ không gian tồn trữ.
“Hả?”
Lục Phàm cả kinh trong lòng, nhất thời dừng bước lại, ánh mắt lộ ra kinh ngạc.
“Không phải nói không gian tồn trữ chỉ có một thước vuông sao, vì sao Xích Diễm chiến kích lớn như vậy vẫn có thể bỏ vào?”
Ý thức Lục Phàm vội vàng tiến vào không gian tồn trữ, sau khi khi nhìn thấy biến hóa của không gian tồn trữ, cả người nhất thời lộ ra vẻ đại hỉ.
“Hóa ra là như vậy, không gian một thước vuông cũng không phải là hình lập phương, hình dạng có thể thiên biến vạn hóa, chỉ cần thể tích phù hợp là có thể bỏ vào không gian.”
Biết được tình huống này, Lục Phàm không khỏi ngửa đầu cười to, trước đây hắn còn đang vì giá điểm trên trời của không gian cấp hai mà phiền muộn đây, không nghĩ tới vấn đề giải quyết đơn giản như vậy.
Theo tiếng cười lớn của Lục Phàm vang lên, zombie xung quanh trong nháy mắt rơi vào trong cuồng bạo, bọn chúng điên cuồng tụ tập về phía vị trí phòng ốc của Lục Phàm, lít nha lít nhít zombie bắt đầu chồng chất, như xếp gạch vậy, trong nháy mắt liền chồng cao đến ba tầng lầu.
Một con zombie bò tới cao nhất đã khoát móng vuốt lên đỉnh biên giới, rất nhanh có thể bò tới.
“Mẹ nó, nơi này tại sao có thể có nhiều zombie như vậy!”
Lục Phàm chỉ lo cao hứng, không chút nào chú ý tới đã đi đến khu vực zombie dày đặc, mà hấp dẫn đông đảo zombie ở phía trước Thiên Long tự cách đó không xa tụ tập đến đây.
Hai con mắt Lục Phàm phát lạnh, tâm tình hưng phấn cấp tốc bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn về phía Thiên Long tự thêm một ít nghiêm nghị, không biết tại sao, khi hắn nhìn thấy Thiên Long tự, trong lòng thế mà bay lên một loại cảm giác xấu.
Cái cảm giác này cực kỳ nguy hiểm, giống như có uy hiếp trí mạng đang đợi hắn.
Thiên Long tự xây dựa lưng vào núi, là kiến trúc hai tầng, lưng dựa núi Thiên Long, thời kì trước tận thế hương hỏa không ngừng, rất nhiều người sẽ đến nơi này ước nguyện, có người nói vô cùng linh nghiệm.
Thiên Long tự có một nửa là khảm nạm ở núi Thiên Long, hoàn toàn do nhân công đào bới mà ra, kết cấu bên ngoài phối hợp chất gỗ, cả tòa chùa miếu rộng lớn lại đại khí, làm cho người ta có một loại cảm giác trang nghiêm, nghiêm túc, thần bí.
Có người nói lúc trước thời điểm kiến tạo Thiên Long tự, có vị đại sư phong thủy chọn nơi này, nói ra nơi đây chính là vị trí long mạch trong phạm vi ngàn dặm, kiến tạo địa phương Thiên Long tự là mắt của đầu long mạch này.
Tuy rằng không biết những truyền thuyết này là có thể tin hay không, thế nhưng trước mắt càng ngày càng nhiều zombie tụ tập tới đây, đủ để chứng minh nơi đây bất phàm.
Lục Phàm cẩn thận từng li từng tí ẩn giấu ở mái nhà một chỗ kiến trúc cao lớn, nhìn zombie liên tục chen vào bên trong Thiên Long tự nghi hoặc không rõ, thầm nói: “Những zombie này là tình huống thế nào, chẳng lẽ bọn nó muốn vào Thiên Long tự thắp hương dập đầu?”
Thiên Long tự có hơn nửa kiến trúc cũng đã bị zombie chen sụp đổ, chỉ có bộ phận khảm nạm ở ngọn núi còn tồn tại, nhưng mà cũng đã bị số lượng to lớn zombie dẫm không ra hình thù gì.
Cầu Ngọc Phiếu ạ...