Chương 32: Vui sướng có đường sống trong chỗ chết (2)
Lục Phàm điên cuồng hét lên trong lòng: “Download!”
“Keng!”
Cảm giác hừng hực lần thứ hai bay lên từ bụng dưới, Lục Phàm lần thứ nhất cảm giác được loại tươi đẹp này, giống như là một tia ánh rạng đông trong bóng tối, mang đến hi vọng cho đám người rơi vào tuyệt cảnh.
Sức mạnh mạnh mẽ bắt đầu điên cuồng tăng vọt trong cơ thể Lục Phàm, tinh thần nguyên bản uể oải suy sụp cấp tốc khôi phục, chỉ là vết thương trên người hắn thực sự là quá nhiều, theo nhiệt huyết khuấy động, vết thương lần thứ hai đổ ra lượng lớn máu tươi.
Mùi huyết tinh tăng mạnh, zombie vây công hắn trở nên càng thêm điên cuồng.
Nhưng mà, Lục Phàm không để ý chút nào đối với máu tươi chảy xuôi trên người mình, lúc này điên cuồng nổi giận gầm lên một tiếng, chiến ý cuồng bạo ầm ầm bạo phát ở trái tim của hắn.
“Chúc mừng trở thành tiến hóa giả cấp ba, khoảng cách tiến hóa giả cấp bốn cần: Mười vạn điểm!”
Âm thanh như máy móc vang lên ở trong đầu óc Lục Phàm, không có cách nào cắt ngang chiến ý cuồng bạo này của hắn, lúc này hắn giống như lại tràn ngập sức sống, vung lên Xích Diễm chiến kích trên tay giống như máy xay gió, trong nháy mắt liền chém zombie bên cạnh hắn thành một bãi bùn nhão.
Mười mấy con zombie cấp hai nguyên bản trốn ở phía sau đông đảo zombie phổ thông nhất thời trở nên cáu kỉnh lên, sau khi trở thành zombie cấp hai, bọn chúng nắm giữ một ít trí tuệ, biết nhân loại này rất mạnh, vì lẽ đó chuẩn bị mượn số lượng zombie to lớn mài chết đối phương.
Chỉ có điều khiến những zombie này không tưởng tượng nổi chính là, nhân loại nguyên bản sắp thoi thóp, thế mà đột nhiên tinh thần tỉnh táo giống như hồi quang phản chiếu, đồng thời thực lực tăng mạnh.
Những zombie cấp hai này vì mài chết Lục Phàm đã hao tổn lượng lớn tiểu đệ, lúc này sao có thể dễ dàng bỏ mặc đối phương rời đi?
Lập tức, mười mấy con zombie cũng lại không kìm nén được sát ý điên cuồng, bắt đầu cùng nhau quay về phía Lục Phàm động thủ.
Chỉ có điều hiện tại ra tay đối phó Lục Phàm đã chậm, sau khi trở thành tiến hóa giả cấp ba, thực lực hắn tăng trưởng nhanh như gió, tuy rằng bị thương nặng mất máu nghiêm trọng, thế nhưng chiến lực mạnh mẽ vẫn như cũ không phải zombie cấp hai có thể chống lại.
“Đều chết đi cho ta!”
Lục Phàm vung lên Xích Diễm chiến kích, quay về phía một con zombie cấp hai gần nhất điên cuồng chém xuống, theo một tiếng thổi phù, đầu của zombie cấp hai bị đánh thành hai nửa, dòng máu màu đen nhất thời phun ra tung toé.
Sau khi Lục Phàm dùng một đòn giết chết một con zombie cấp hai không có dừng lại chút nào, mục tiêu rất nhanh khóa chặt một đầu zombie cấp hai khác, theo Xích Diễm chiến kích mãnh liệt vung lên, lại là một con zombie cấp hai chết đi.
Hai con mắt của Lục Phàm âm lãnh đến đáng sợ, lúc này hắn giống như là một con quái vật hình người, trong ánh mắt chỉ có giết chóc.
Zombie cấp hai đã sinh ra một ít trí tuệ, nhìn thấy nhân loại đối diện điên cuồng như vậy, bản năng bọn chúng xuất hiện một ít khủng hoảng, tốc độ tiến công trở nên chậm lại.
Zombie cấp hai chần chờ, Lục Phàm không có một chút hàm hồ nào, giống như cỗ máy giết chóc điên cuồng vọt mạnh về phía những zombie cấp hai này, vẻn vẹn trong vòng mấy phút, lại có ba con zombie cấp hai chết ở bên dưới Xích Diễm chiến kích.
Zombie cấp hai còn lại rốt cục sợ, lúc này vội vàng trốn vào trong bầy zombie phổ thông, liều mạng hạ thấp cảm giác tồn tại.
Ngược lại là những zombie phổ thông ngốc nghếch kia vẫn không có gì lo sợ công kích Lục Phàm như cũ, mặc dù là đầu của mình bị đánh nổ, bọn chúng cũng không biết cái gì là sợ sệt.
Kỳ thực, Lục Phàm đã uể oải không thể tả, mặc dù là mới vừa tiến cấp đến cấp ba, thân thể hắn vẫn như cũ bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên suy yếu, vừa nãy hắn sở dĩ điên cuồng chém giết năm, sáu đầu zombie cấp hai, hoàn toàn là dựa vào sự quyết tâm của hắn.
Lúc này thấy tất cả zombie cấp hai đều rút đi, Lục Phàm cũng không dừng lại, lúc này xông tới giết về phía ngoại vi, Xích Diễm chiến kích mạnh mẽ vung lên, lượng lớn chân tay cụt giống như Bạo Vũ không ngừng trút xuống, giống như là cá cối xay thịt hình người.
Không biết qua đi bao lâu, Lục Phàm đột nhiên cảm giác được áp lực nhẹ đi, cảnh tượng trước mắt trở nên trống trải lên.
Hắn thế mà thật sự giết ra một con đường máu thoát khỏi bầy zombie!
Lần thứ hai quay đầu lại liếc mắt Thiên Long sơn một cái, Lục Phàm cảm thấy trong ngọn núi lớn này khẳng định ẩn giấu đi bí mật không muốn người biết, trong lòng hắn đột nhiên có quyết định gì đó, sớm muộn cũng có một ngày, hắn còn có thể giết trở về.
Không chần chờ chút nào, Lục Phàm quyết định một phương hướng dùng toàn bộ tốc độ chạy đi, rất nhanh biến mất không thấy hình bóng, tại chỗ chỉ để lại lượng lớn hài cốt zombie ghi chép tất cả sự việc phát sinh vừa nãy.
- dịch : vietanh1766
- Mình đang dịch 6 bộ truyện cùng lúc nên tốc độ ra chương hơi chậm mọi người thông cảm. Nhưng nếu được đề cử ngọc phiếu sẽ thức đêm bạo chương.