• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41: Phát tài (1)

Lục Phàm nghe được lời nói của đối phương thì sắc mặt hơi hoãn, đột nhiên buông nhẹ tay, Ngụy Trạch Cường liền té xuống đất, sau đó bắt đầu kịch liệt ho khan, sắc mặt bởi vì thiếu dưỡng khi mà phát tím.

Ánh mắt Lục Phàm sắc bén nhìn quét phía trước một chút, phát hiện 10 tên lính đang nắm súng chỉ vào mình, mặt nhất thời lộ ra một ít biểu hiện không thích.

“Bảo bọn họ bỏ vũ khí xuống!”

Lục Phàm quay lại nói với Ngụy Trạch Cường vừa tỉnh táo lại, ý tứ lạnh lẽo trong lời nói nhất thời làm hắn sợ đến mức run rẩy cả người .

“Mau mau nhanh, đều thả vũ khí xuống.”

Ngụy Trạch Cường chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, vội vàng quay về phía bọn binh lính hạ lệnh, yêu cầu bọn họ bỏ súng xuống.

Lục Phàm quay về phía đám người Hoắc Á Đinh liếc mắt ra hiệu, bọn họ nhất thời ‘tâm lĩnh thần hội’, dồn dập đi đến trước người bọn binh lính, đoạt lấu vũ khí của bọn họ.

Ngụy Trạch Cường thấy cảnh này nhất thời trợn con ngươi tròn xoe, vũ khí bị đối phương thu rồi, hắn bây giờ đã triệt để đánh mất tư cách chống lại đối phương.

Lục Phàm thoả mãn hướng về phía đám người Hoắc Á Đinh gật gật đầu, sau đó không có ý tốt nhìn chằm chằm Ngụy Trạch Cường, trêu tức nói ra: “Ta không quen biết người mà ngươi nói tới, kế tiếp chúng ta đến nói chuyện vấn đề bồi thường xe cộ bị hủy hoại.”

“À?”

Ngụy Trạch Cường sợ hãi, trong ánh mắt đã hiện ra hối hận mãnh liệt, sớm biết người này mạnh như thế, hắn chắc chắn sẽ không chủ động nổ súng.

Ngụy Trạch Cường nói quanh co nửa ngày cũng không nói ra được trọng điểm, nhìn Lục Phàm mang theo nụ cười trước mặt, cảm giác khuôn mặt này còn đáng sợ hơn ma quỷ.

“Như vậy đi, ta cũng không hãm hại ngươi, nếu ngươi đánh hỏng xe của ta, ta lấy xe của ngươi để gán nợ.”

Ngữ khí Lục Phàm căn bản không cho phép thương lượng, sau đó hắn quay về phía mọi người nháy mắt ra dấu, đám người Hoắc Á Đinh vô cùng dồn dập phấn khởi chạy gấp tới chiếc xe bọc thép kia.

“Đây chính là xe bọc thép nha!”

“Mau nhìn, phía sau còn có pháo, nếu như ở bên trong bầy zombie bắn một pháo, cảm giác kia ngẫm lại chắc chắn rất kích thích.”

“Các ngươi xuống, ta lớn lên đẹp trai để ta lên trước.”

“Cút đi, lão tử mới là soái ca vô địch vũ trụ!”

Mọi người tranh nhau chen lấn bò lên xe bọc thép, đội ngũ binh lính hai tay trống trơn phía sau đều đen mặt lại, mặc dù là vừa nãy vũ khí của bọn họ bị lấy đi cũng không có ủ rũ như hiện tại.

Đây chính là xe bọc thép  có thể xung kích bầy zombie đấy, không có chiếc xe này, đừng nói tiếp tục chấp hành nhiệm vụ, có thể sống sót trở về căn cứ Thiên Kinh hay không cũng là cái vấn đề.

Xe bọc thép có xác ngoài kiên cố, không gian bên trong rất rộng, thiết kế phi thường hợp lý, quan trọng nhất chính là, bên trong cất chứa lượng lớn vũ khí và đạn dược, nhưng mà đồ ăn ít đến mức đáng thương.

Dưới sự an bài của Hoắc Á Đinh, mọi người bắt đầu vận chuyển vật tư trên xe tải cũ nát vào trong xe bọc thép, các loại vật tư không thiếu gì cả, thậm chí còn có đồ vật loại hình chăn bông thảm, trực tiếp khiến cho một nhóm binh sĩ xem đến hoa cả mắt.

“Mẹ nó, đây rốt cuộc là chạy nạn hay là dọn nhà?”

Toàn bộ bọn binh lính đều không còn gì để nói, trong tận thế người may mắn còn sống sót sẽ có rất ít người để ý những thứ đồ khác, chỉ cần ăn uống có thể thỏa mãn, những thứ khác sao cũng được.

Mang càng nhiều đồ vật càng phiền phức, độ khó khăn để thoát thân khi gặp phải zombie càng cao, vì lẽ đó bình thường người may mắn còn sống sót nếu là muốn di chuyển, hầu như đều là quần áo nhẹ nhàng, hơn nữa là lén lén lút lút cẩn thận từng li từng tí một.

Cảnh tượng lái xe gióng trống khua chiêng xuyên qua nội thành như đám người Lục Phàm, những binh sĩ này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy được.

Rất nhanh, toàn bộ vật tư bên trong xe tải cũ nát đã bị chuyển đến bên trong xe bọc thép, một đám người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn chiếc xe bọc thép này, ai cũng muốn đi mở cửa.

“Đều tránh ra, ta ở trong bộ đội đã lái qua xe tăng, để cho ta tới.”

Hoắc Á Đinh việc đáng làm thì phải làm, muốn bò đến buồng lái.

“Ngươi thôi đi, nghe nói ngươi chỉ chạy ô tô mấy lần mà thôi, còn không thấy ngại nói lái qua xe tăng, ngươi bớt thổi phồng đi.”

Trần Đại Bằng cũng muốn đi mở cửa, dù sao xe tải cũ nát trước đó là do hắn cầm lái, hiện nay xe tải cũ nát đổi thành xe bọc thép, lẽ ra nên do hắn chạy.

Nghe được lời Trần Đại Bằng nói, những người khác cũng là lên tiếng phụ họa, nói: “Vâng, Trần Đại Bằng tốt xấu cũng là người lái qua máy kéo, ngươi há lại có thể so.”

Nhấc lên xe máy kéo, mặt Trần Đại Bằng lập tức đen xì, quay về phía tên nói chuyện kia mắng: “Ngươi mới là lái máy kéo, cả nhà ngươi đều là lái máy kéo.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK