Vốn dĩ Hạ Hầu Thanh đã kéo cô lên xe định rời đi Nhưng đột nhiên cô nhớ ra hình như trong nhà mình cũng có Khô Đằng nên cô muốn lấy nó đưa cho Lý. Cảnh Thiên làm quà cảm ơn.
Không ngờ mới bước đến cửa đã nhìn thấy cảnh tượng này.
Vừa nhìn thấy Thượng Quan Nhược Hoa, vẻ kiêu ngạo của Từ lão lập tức bị đánh tan. Ông ta nhanh. chóng nháy mắt ra hiệu cho người của mình giấu hết gậy ra sau lưng.
“Thượng Quan tiểu thư, sao cô lại quay lại rồi? Cô để quên cái gì sao?"
Thượng Quan Nhược Hoa lạnh lùng nói: "Nếu tí không quay lại làm sao có thể nhìn thấy bộ dáng uy nghiêm của Từ lão chứ?”
Bịch!
Hai gối của Từ lão lập tức mềm nhũn rồi quỳ rạp xuống đất!
“Tiểu thư tha mạng!"
Thượng Quan Nhược Hoa đi thẳng về phía Lý Cảnh Thiên và Quả Nhi, cho hai người bọn họ ra sau lưng để bảo vệ.
Hành động này khiến Lý Cảnh Thiên có chút sững sờ.
Dùng tư cách Thiên Y hành nghề nhiều năm, anh phải đối mặt với các lão đại cấp quốc gia cùng với nhóm sát thủ hung ác, đương nhiên anh không chỉ có một sở trường là y thuật
Từ khi anh bắt đầu có nhận thức, lão đầu đã luôn tìm những sát thủ khác nhau đến đối chiến với anh. Tất cả bọn họ đều là người đứng trên đỉnh cao của thế. giới, là người liều lĩnh và đã trải qua hàng trăm trận chiến, sự tàn nhẫn của bọn họ không có người bình thường nào có thể so sánh được!
Để luyện được một thân kỹ năng này, anh đã phải bước qua biết bao nhiêu biển máu.
Nhưng mà, đây là lần đầu tiên anh được một người con gái yếu ớt bảo vệ.
Ngay cả Quả Nhi cũng do anh một mực bảo vệ đến giờ.
Nhìn thân thể yếu ớt của Thượng Quan Nhược Hoa, trong lòng Lý Cảnh Thiên đột nhiên dâng lên một cảm giác thương tiếc.
"Từ Minh Sâm, ông thật sự cho rằng chúng tôi không biết ông là ông chủ sau lưng Dược La Đường sao?”
"Mấy năm qua Dược La Đường buôn bán lời được bao nhiêu tiền phi pháp, đã làm bao nhiêu việc mờ ám, kê ra từng cái một không?"
"Biết là ông ngang ngược hống hách nhưng vì y thuật của ông cũng không tệ nên tôi mới lười so đo với ông. Vậy mà ông lại dám ra tay với bạn của tôi?!. ngôn tình tổng tài
Ông cho rắng Dược La Đường đã quá nổi tiếng ở đây nên không có người nào dám động tới nữa sao?
"Ông nghĩ Thượng Quan gia của tôi không còn tồn tại nữa đúng không?!"
Thượng Quan Nhược Hoa mặc một bộ váy dài màu trắng, mỗi lúc có gió, mép váy lại nhẹ nhàng bay. lên. Lúc này giữa phần thuần khiết và dịu dàng đó đang mơ hồ hiện ra một tia khí phách!
Từ Minh Sâm đột nhiên ngẩng đầu lên!
Ở thành phố Bạch này, ngũ đại gia tộc đã phân chia các lĩnh vực của riêng mình. Ngành sản xuất y dược này trước giờ vẫn luôn thuộc về Thượng Quan gia.
Nếu ông ta đắc tội....
Từ Minh Sâm chợt rùng mình một cái!
" Thật xin lỗi..Thật xin lỗi, Thượng Quan tiểu thư! Tôi không biết vị này là bạn của cô... Cho dù tôi có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám đắc tội bạn cô đâu!"
"Vậy sao?" Thượng Quan Nhược Hoa khinh thường nhìn ông ta: "Không phải ông mới nói muốn có nhánh Khô Đẳng kia phải để mạng lại sao? Tôi thấy gan ông cũng to lắm mà!
"Không, không, không! Tôi không dám!" Từ Minh Sâm run lên, sau đó liền đưa chân đá vào người bên cạnh.
"Sao cậu còn đứng đớ?! Mau đi lấy nhánh Khô Đẳng đó ra đi!"
Không lâu sau, nhân viên bán thuốc đã cẩn thận cầm một chiếc hộp bước ra.
Trái tim của Từ Minh Sâm đã bắt đầu rỉ máu.
Nhưng không còn cách nào khác nữa, dù nhánh Khô Đẳng này có giá trị đến đâu, ông vẫn phải ưu tiên cứu lấy mạng sống của mình trước đã.
Thượng Quan Nhược Hoa cầm lấy chiếc hộp đưa cho Lý Cảnh Thiên.
"Anh Cảnh Thiên, anh muốn giải quyết ông ta thế nào?"
Lý Cảnh Thiên cau mày, nhưng không nói gì.
Theo như tính cách của anh thì, người dám trêu chọc Quả Nhi chắc chẩn sẽ bị anh lột da sống!
Nhưng mà bây giờ còn ở trước mặt mọi người, trước mặt Thượng Quan Nhược Hoa nên anh phải tiếp tục giả ngốc....
Anh âm thầm nháy mắt với Quả Nhi.
Quả Nhi lập tức cười nói: "Sư huynh nhân hậu, để em làm cho!"
Nói xong cô lập tức nhảy đến bên người Từ Minh Sâm rồi ngồi xổm xuống.
"Lúc nãy ông nói cái gì? Ông muốn làm nhục tôi hả?”
Không đợi ông ta trả lời, cô đã xoay tay dùng kim bạc đâm vào bụng dưới của ông ta!