Anh ta có mắt nhìn, biết cách hoàn thành công việc và không hỏi quá nhiều về những quyết định của chủ nhân.
Là một cấp dưới tốt
Thượng Quan Nhược Hoa thấy Lý Cảnh Thiên im lặng, sợ anh bị hù doạ nên kéo tay anh đi vào trong, giới thiệu từng cái một.
Sùng Sơn đi theo sau gọi cô lại: “Có một sự việc. khiến cấp dưới có chút bối rối, muốn xin ý kiến của tiểu thư”
Lý Cảnh Thiên biết anh ta hỏi về một số chuyện trong Thượng Quan gia, là chuyện riêng tư, người ngoài không tiện có mặt, cho nên anh đề nghị với Thượng Quan Nhược Hoa để mình tự đi dạo.
Sau khi Thượng Quan Nhược Hoa rời đi, Lý Cảnh Thiên mới bắt đầu đánh giá cao vườn dược liệu này.
Dược liệu quý hiếm, kỳ hoa dị thảo và thảo dược đều được phân loại theo các thuộc tính khác nhau. Có thể thấy, người quản lý tên Sùng Sơn là một chuyên gia, anh ta quả thực đã chăm sóc vườn rất tốt
Chưa đi được vài bước, lúc vừa rẽ vào một góc ngoặt, anh liền vô thức cau mày.
“Lý Cảnh Thiên? Tại sao anh lại ở đây?” Âu Dương Thiến tức giận hét lên.
Vốn hai người tưởng có thể mua được khô đãng ở. đây nhưng lại được biết hai cây cuối cùng đã bị Thượng Quan Nhược Hoa lấy đi ngày hôm qua, dù đã được đặt hàng bổ sung nhưng phải nửa tháng nữa mới có được.
Cô ta đang không vui, bây giờ lại nhìn thấy Lý Cảnh Thiên, tâm trạng càng kém hơn!
Như muốn trút hết cơn giận, cô ta nhìn Lý Cảnh Thiên với ánh mắt ghét bỏ.
“Đường đường là vườn dược liệu thành tây mà lại để cho một kẻ ngốc vào! Nếu tôi nói chuyện này ra thì để xem Thượng Quan Nhược Hoa có gan giả vờ dè dặt nữa hay không!"
Lý Cảnh Thiên thờ ơ liếc nhìn Âu Dương Thiến, không có ý định liên quan gì đến cô ta nên chuẩn bị đi đường vòng rời đi.
Nhưng Âu Dương Thiến không để anh đi dễ dàng như vậy.
"Sao? Muốn rời đi? Có trời mới biết anh đã dùng thủ đoạn gì để vào đây. Anh đến đây làm gì? Định trộm dược liệu à?"
" À! Tôi quên mất. Anh là kẻ ngốc, cho dù có trộm dược liệu cũng vô dụng. Vậy là anh theo dõi tôi?"
Âu Dương Thiến vểnh mũi lên trời, hếch cằm về. phía Lý Cảnh Thiên.
“Mặc dù cha tôi hủy bỏ hôn ước nhưng anh lại thèm muốn nhan sắc của tôi, cho nên mới đi theo tôi!”
Lúc này, Âu Dương Thiến vừa tức giận vừa cảm. thấy có chút đắc ý.
Người đàn ông này tuy ngốc nghếch nhưng cũng có những ham muốn nguyên thủy nhất của đàn ông.
Có vẻ như cô ta thực sự rất quyến rũ!
Lý Cảnh Thiên hơi ngẩng đầu lên, phát hiện đường đen trên trán Âu Dương Thiến càng ngày càng rõ, hôm qua lúc mới xuất hiện vẫn là màu xám, bây giờ đã chuyển sang màu đen.
Điều này có nghĩa là cô ta sắp gặp rắc rối
Kẻ ác nhất định phải bị trừng phạt, anh không muốn để ý tới Âu Dương Thiến nhưng những lời cô ta nói thực sự rất ghê tởm.
Hành nghề y nhiều năm, dạng phụ nữ gì mà anh chưa thấy qua?
Xinh đẹp, mạnh mẽ, thon thả, đãy đặn...
Về phần Âu Dương Thiến...
Anh nhìn từ đầu đến chân, ngoại hình ở mức trung bình, dáng người không có gì nổi bật.
Vậy mà dám xúc phạm thẩm mỹ của anh?
Âu Dương Thiến thấy anh nhìn mình, cô ta càng cảm thấy tự hào hơn, cô ta nghĩ rằng anh bị vẻ đẹp của mình chinh phục, nhưng ngoài mặt vẫn trợn trừng mắt.
“Này! Anh đang nhìn gì đấy?!”
Cao Đông Kiệt ngay lập tức đứng trước mặt Âu Dương Thiến, định thể hiện màn anh hùng cứu mỹ nhân.
“Đồ ăn xin xấu xí, cút sang một bên!”
Không ngờ Lý Cảnh Thiên chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn họ.
"Xấu xí?"
Âu Dương Thiến tức giận!
“Anh dám nói tôi xấu xí?!"
Thấy Âu Dương Càn tức giận, Cao Đông Kiệt biết việc hôm nay không thấy máu là không giải quyết được.
Anh ta đột nhiên lộ ra vẻ dữ tợn!
“Có đường riêng thì không đi, đắc tội ai không đắc tội mà đi đắc tội với Âu Dương tiểu thự, lời lẽ không sạch sẽ, tôi sẽ khiến anh hối hận!”
Vừa dứt lời, anh ta nhanh chóng lao tới trước mặt. Lý Cảnh Thiên!